Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

Tam thế chi phong - chương 16

Chương 16
Khi ngã xuống, đầu hắn đụng phải tay lái, còn chưa kịp phản ứng đã hôn mê bất tỉnh. Từ từ chìm xuống nước, hắn dần dần mất đi hô hấp, mắt thấy con rể vàng của các bác gái toàn cầu sẽ không minh bạch chết oan uổng, đột nhiên, có cái gì kỳ dị biến hóa xảy ra.
Sau đó, Raian Rido phát hiện mình rớt xuống sông Nile lại hoàn hảo không tổn hao gì ra khỏi sông Jordan, mà vì tìm đường về Ai Cập hắn không thể không đói bụng đi qua hoang mạc cổ đại 3000 năm, trên mặt vẫn mang mặt nạ tao nhã cùng bình tĩnh, trong lòng lại mắng to ông trời điên rồi. Nhưng khi hồi tưởng lại toàn bộ sự kiện, hắn không thể không thừa nhận này hết thảy thật con mẹ nó quỷ dị.
Thời khắc chỉ mành treo chuông kia, thời khắc Raian Rido vốn đã cho là mình chết chắc, thời khắc thân thể vì hít thở không thông mà sắp mất đi tri giác, nước đột nhiên hòa tan!
Này là có ý tứ gì? Nước vốn chính là dung môi có thể hòa tan hầu như mọi chất trên trái đất, chính nó như thế nào có thể hòa tan? Nó có khả năng bị cái gì hòa tan? Là như thế nào hòa tan? Cái ý nghĩ này có thể giúp chúng ta lại viết ra một quyển "Ngàn lẻ một đêm" cùng "1 vạn câu hỏi vì sao". Thế nhưng, nước chính là bị hòa tan. Cái việc nước bị hòa tan từ khai thiên lập địa tới nay chưa có bất luận kẻ nào gặp qua cứ vậy phát sinh.
Vầng thái dương trên trời đột nhiên trở nên không còn nóng bỏng, lạnh lùng nhìn xuống, chứng kiến một màn quỷ dị này.
Đối với bản thân Raian Rido mà nói, nước dường như không còn tồn tại, không, không đúng, nước đã trở thành một bộ phận thân thể hắn, cùng hắn hoàn toàn tương liên, hơn nữa còn nghe theo tiềm thức hắn chỉ huy, mà đó là một phàm nhân —— con cả nhà Rido, tốt nghiệp 2 bằng đại học Massachusetts Institute of Technology và Yale, một người tràn ngập tư tưởng khoa học chủ nghĩa hiện đại không có khả năng thừa nhận.
Nhưng sự thật là vậy, mặc kệ hắn thừa nhận cũng được, không thừa nhận cũng được, ngẩn người suy nghĩ nguyên một ngày bên bờ sông Jordan cũng được, muốn phủ nhận chính mình là quái vật nhưng không thể không thừa nhận cũng được, toàn bộ gia sản của hắn chỉ còn một bao thuốc kháng sinh. Tại châu Phi, nhất là người thường xuyên chạy tới chạy lui, ngươi thế nào cũng phải chuẩn bị thứ này, bằng không nhiệt độ thiêu đốt, muỗi Cairo, độc AIDS đều có thể mời ngươi tới chỗ Tử thần làm khách.
Raian Rido khi ra khỏi sông, không có cầm được bật lửa, chỉ vớt được bao thuốc kháng sinh này, cảm tạ Thượng Đế, bao thuốc này chống thấm nước, hơn nữa trên người hắn còn mang theo một con dao Thụy Sĩ, rất có ích trong sinh tồn dã ngoại, hắn càng biết ơn ngài Rido vì khiến cho người thừa kế duy nhất của tập đoàn Rido miễn bị bắt cóc, bị phần tử khủng bố cướp máy bay mà không thể không nhảy dù, dừng ở nơi hoang vu dã ngoại bị nguy hiểm, chuyên môn đưa hắn đi dã ngoại, chịu huấn luyện của bộ đội đặc chủng: cứu hộ, săn thú, leo núi, tập kích phản kháng phần tử khủng bố.... Bởi vậy, dù chỉ có tần này trang bị trên người, hắn vẫn có thể sống sót bên bờ sông Jordan hoang dã vắng vẻ. Duy nhất đáng tiếc chính là hắn chỉ đi gặp giáo sư nên không mang súng, hiện tại săn thú thật không tiện.
Đương nhiên, hắn cũng gặp người cổ đại, lại kinh ngạc phát hiện mình bằng một cách thần kì nào đó nghe hiểu thứ ngôn ngữ rõ ràng cùng ngôn ngữ hiện đại bất đồng, chỉ có thể lựa chọn để mặc chuyện gì đến sẽ đến, dùng aspirin trong bao thuốc cứu một bạn nhỏ bị phát sốt, dùng cây thanh hao hoa vàng chữa bệnh sốt rét cho một lão nhân... đổi lấy đồ ăn cùng chỗ ngủ, đồng thời cũng không biết mình trong mắt nhóm người đó đã biến thành thần y.
Vào lúc bị binh lính Ai Cập ném tới trước mặt Pharaoh quỳ xuống, Raian Rido đang nghĩ tới chuyện gần nhất mình nghe được, truyền kỳ về công chúa sông Nile tóc vàng mắt xanh, hơn nữa, thiếu niên gần hai mươi trước mặt chính là người cưới công chúa kia, có lẽ, có lẽ, Carol thật sự ở tại thời không quỷ dị này, có lẽ vị nữ nhi sông Nile tinh thông cổ văn trong truyện cổ kia chính là nàng, có lẽ vị Pharaoh tuổi trẻ tuấn mĩ nộ khí bừng bừng, khóe miệng lại có vài phần trẻ con này chính là em rể mình, thế nhưng lăn lộn trên thương trường tần đấy thời gian, Raian biết rõ đạo lý ẩn giấu, chân nhân bất lộ tướng. Lại nói, diện mạo Carol thừa hưởng từ cha cùng mẹ kế, tóc vàng mắt xanh, chính mình mang một nửa huyết thống của mẹ đẻ người Trung Quốc, tóc đen mắt đen, cho dù phỏng đoán của mình là thật nhưng muốn không bằng không chứng nhảy ra ồn ào: "Ta là người tương lai đến từ 3000 năm sau, ta là anh vợ của ngươi." Cầm chắc bị chém đầu. Vì thế hắn rất hiểu lai lịch của mình tuyệt không thể để lộ ra, mặc cho vị Pharaoh lòng tràn đầy ưu sầu, nóng như lửa đốt không rảnh quản hắn là người phương nào, một phen kéo đến trước giường.
Hắn vốn tưởng rằng vị Pharaoh này là tìm hắn đến trị liệu cho vị phi tử nào, trong lòng còn đang cười nhạo nam nhân này đối nữ nhi sông Nile si tình y như trong truyền thuyết, lại thấy một thanh niên nằm trên giường, tuy rằng khuôn mặt kia im lặng an tĩnh, Raian cũng không khỏi kinh ngạc, không thể tưởng được Pharaoh cư nhiên lại là người đam mê nam sắc.
Người này tuy rằng tiều tụy tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền nhưng đôi mày kiếm vẫn như cũ không tiêu tan anh khí. Kia trán, mũi, viền môi, có thể nói là hoàn mỹ, cho dù nam tử nhìn vào cũng sẽ động tâm. Nhìn ra được là một người thân phận tôn quý.
Raian nhìn y một cái, lại nhìn Pharaoh một cái, đột nhiên cảm thấy hai người này thật hoàn mỹ, tựa như song bích, Pharaoh mê luyến y cũng không phải không có đạo lý, nhưng ngay sau đó liền cảm thấy kỳ quái, cảm giác như đã gặp người này ở nơi nào đó, lại không có ấn tượng gì.
Kỳ thật cũng không thể trách Raian không nhớ rõ, ngày đó khi hắn tặng Izumin một phát đạn, Izumin cưỡi đại mã ngẩng cao đầu, một thân trường bào, trong tay ôm nữ nhi sông Nile thật vất vả tới tay, khí phách tràn đầy, Raian cách 3000 năm thời không cùng trong đêm đen hỏa diễm nhìn y, vốn không quá rõ ràng, mà nay y hổ lạc Bình Dương, phượng hoàng xuống núi thấp, gầy đi rất nhiều, hai mắt nhắm chặt, thân mình trong chăn cái gì cũng không mặc, nơi nơi đều có dấu vết rõ ràng là bị cắn niết qua, Raian cho dù là thiên tài thương giới đối sự việc gặp qua là nhớ cũng không nhận ra được.
Nhưng mà không sao, hắn lập tức liền nhận ra. Sau khi bị khẩn cấp thôi thúc xem qua miệng vết thương, hắn thời thiếu niên xúc động chạy tới chiến trường Afghanistan mạo hiểm cũng không có uổng phí, nhận ra đây là vết thương do súng gây ra chưa xử lý thỏa đáng mà sinh mủ. Miệng vết thương này đã gây ra sốt cao, thật sự nếu để mặc cho phát triển, lấy kỹ thuật chữa bệnh thời cổ đại, rất rõ ràng vị thanh niên này sẽ sang thế giới bên kia. Thế nhưng, cổ đại 3000 năm trước là không có khả năng tồn tại vũ khí lạnh thời hiện đại, viên đạn từ đâu đến?
Hắn nhún vai, rốt cuộc nhớ tới ngày ấy mình đi tuần tra hiện trường hỏa hoạn một khu khai thác dầu mỏ, giữa ánh lửa có một nam tử cưỡi ngựa uy hiếp em gái phóng đi, lập tức thưởng cho y một viên đạn, tiếp đó hết thảy áo giác liền tiêu thất, nhưng trong băng đạn đích xác thiếu một viên. Chuyện này đã từng nghĩ mãi không thông, nay xem ra, là sự thật? Thanh niên này chính là người uy hiếp Carol, y bị thương đến bây giờ còn chưa khỏi hẳn, hơn nữa còn đang chuyển biến xấu. Y nằm trên giường của Pharaoh, xem ra cùng Carol và Pharaoh tất nhiên có liên hệ nhất định, vị công chúa sông Nile kia có 8, 9 phần chính là em gái mất tích đến thời cổ đại của mình. Trong lòng cảm giác vừa khó có thể tin đối vận mệnh kì tích mà tán thưởng, vừa bị ý nghĩ đảo điên khoa học này làm cho kinh dị.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét