Chương 6
Giữa
trưa, tiếng chuông hết tiết vừa điểm, Lâm Dật liền cầm sách đứng lên, chỉ sợ
gặp phải Lương Thiên Dục đi ra ăn cơm trưa.
Hắn
sờ sờ ví tiền còm cõi, không khỏi ai oán thở dài. Bình thường hắn để tiết kiệm tiền
sẽ ở nhà ăn của trường tùy tiện mua vài thứ đồ ăn, nhưng bây giờ không có khả
năng đó. Hắn rón ra rón rén tránh ở vách tường sau nhà vệ sinh nam, lặng lẽ thò
đầu ra ngoài thăm dò.
Hô…Hôm
nay ngoài hành lang tựa hồ có ít người đi lại hơn, hẳn sẽ không ai phát hiện
hắn đi nơi nào, có lẽ trước khi giờ nghỉ trưa kết thúc hắn có thể ra cửa hàng
tiện lợi bên ngoài mua gói mì tôm ăn…