Chương 29 (vi H)
Trời xế chiều, mọi người thu thập hành lý, lên xe bus, tạm biệt
nhà gỗ nhỏ, ao hồ cùng núi rừng về nhà. Ba ngày nay Lương Thiên Dục quả thật là
vui vẻ nhất, bởi vì đã có thể cùng lão sư y mong nhớ ngày đêm đại chiến ba trăm
hiệp, xem y cười như thể đường làm quan rộng mở, giống y con mèo ăn trộm được
cá.
“A… Ngoạn thật tốt… Thật muốn quay trở lại lần nữa!” Lâm Dật có
chút luyến tiếc quay đầu lại nhìn.