Chương 8
Vết bẩn ở hạ thân
hai người đều đã rửa qua, Izumin bao kín người từ đầu đến chân, Memphis cũng
thay quần áo sạch sẽ. Từ trên vẻ mặt một chút cũng nhìn không ra tình huống kì
dị vừa rồi, chỉ đơn thuần là tổ hợp một quân chủ uy nghiêm cùng một thiếu niên.
Izumin cúi đầu, tận lực tránh đi tầm mắt hắn, gian nan hoạt động hai chân bị
trói đã lâu, cùng hắn đi đến bên ngựa mới mở miệng nói: "Cho ta một mình một
ngựa không được sao? Ta cam đoan tuyệt đối không chạy trốn."
Tay Memphis cứng đờ,
không kiên nhẫn nói: "Nhiều lời vô nghĩa." Lông mày thoáng nhướn lên,
thân mình Izumin lại bị hắn cưỡng chế ôm lấy, vác lên lưng ngựa.
Nhưng lần này, hắn
không đặt Izumin nằm vắt ngang lưng ngựa mà lần nữa lưu loát trói hai tay y ra
sau lưng, cũng không thèm bỏ đi xiềng xích trên cổ y, trực tiếp để Izumin hai
tay hai chân đều bị trói chặt ngồi lên đằng trước mình, đến lúc này, toàn bộ
thân mình y đều ôm ở trong lòng hắn. Izumin kìm lòng không đậu cương cứng người,
tận lực rời xa lồng ngực phía sau lưng nhưng làm thế nào cũng không thể thoát
khỏi đôi tay cứng rắn giam cầm mình, càng không thể tránh đi đôi mắt như chim
ưng mai phục đằng sau. Về phần ánh mắt kì dị của đám người hầu, Izumin cũng cố
không lưu tâm.
Vùng này đã thuộc
về Ai Cập, Minue dẫn dắt quân đội đi tới biên cảnh tiếp đón vua của mình. Binh
lính đối với tù nhân Hittite rất hưng phấn, Izumin hoàn toàn có thể nghĩ ra nếu
y cứ như vậy đi vào giữa đám quân này thì sẽ lọt vào kết cục gì. Vốn đã phẫn hận
vương tử Hittite liên tiếp uy hiếp nữ nhi sông Nile, lại nhớ tới lần trước Ai Cập
vì đoạt lại nàng mà phát động chiến tranh với Hittite, bọn binh lính vì mất đi
bạn hữu mà đau xót, càng đối với vương tử Hittite trước mắt căm ghét vô cùng.
Nhìn đến vô số ánh
mắt cừu hận từ đám đông nghìn nghịt trước mặt, nghe thấy binh lính xếp hàng ở
phía trước căm giận hò hét: "Giết chết Hittite vương tử, vì nữ nhi sông
Nile báo thù!" Izumin trong lòng ngũ vị tạp trận, cơ hồ quên mất nam nhân
lòng dạ khó lường đang ôm mình.
Hỡi nữ thần
Ishtar, ngài muốn tra tấn ta tới năm tháng nào? Tình yêu say đắm như liệt hỏa
thiêu đốt trong lồng ngực này tra tấn ta không ra người không ra quỷ, sống
không bằng chết, em gái yêu quý nhất chết trong tay Memphis, nữ nhi sông Nile
cũng vì hắn mà hết lần này tới lần khác cự tuyệt ta, ta nguyện đem tâm cùng
sinh mệnh đều dâng hiến cho nàng, đổi lấy lại là một thân đầy thương tích. Nay
rơi vào tay Memphis lại càng không biết sẽ gặp phải dạng tra tấn gì, chẳng lẽ
ngài tuyệt không thèm để tâm đến ta sao? Chẳng lẽ tình yêu của ta đối nữ nhi
sông Nile thật sự đã vi phạm ý thần?
... Trong lòng
trào lên chua xót, trướng nghẹn không ngớt, trước mắt lại có chút hoảng hốt.
Nhưng Izumin là ai chứ, đối mặt với tình thế hung hiểm, y ngược lại chậm rãi thẳng
lưng, ưỡn ngực, dùng ánh mắt bình tĩnh lạnh lẽo quét qua quân đội Ai Cập trước
mắt.
Sự sợ hãi thoáng
qua lúc trước đột nhiên như chưa hề tồn tại, Hittite vương tử, là nhân vật tung
hoành thiên hạ, khí thế ngất trời, sau lưng y là một cường quốc ngang ngửa Ai Cập,
y sẽ không nhận thua, lại càng sẽ không kinh hoảng! Cho dù tạm thời thất bại, y
vẫn là kẻ đứng trên vạn người! Y không sợ chết, lại càng không sợ bất cứ thủ đoạn
nào của địch nhân!
Bọn lính một trận ồn
ào náo động, mắt vừa thấy vương tử dùng ánh mắt cao ngạo như không có gì nhìn
xuống bọn họ, hưng phấn lúc đầu biến thành phẫn nộ, có người hô to: "Tiểu
tử này còn dám kiêu ngạo, bệ hạ, phế tay chân hắn, đem hắn tha trên mặt đất như
cẩu, xem hắn có còn dám ngạo mạn hay không!". "Đúng! Cắt bỏ mi mắt hắn,
phế đi đôi mắt độc ác kia, miễn cho gây họa tới Ai Cập chúng ta!" Nhiều vô
số, trào lên như sóng thần, lại một chút cũng không tiến nhập vào trong lòng
vương tử. Vương tử trái lại mang theo an nhiên ngạo nghễ tươi cười, bình tĩnh
nghe bọn họ hò hét.
Mà Memphis khác y, nhìn thấy quân đội của mình,
khoe ra chiến lợi phẩm tối trân quý mà mình có được — Hittite vương tử, đúng
như trong dự đoán nhìn thấy bọn họ vì mình mà phát điên, trong lòng hắn tràn ngập
đắc ý. Không có thắng lợi nào có thể thể hiện vũ lực cùng cơ trí của hắn như thế
này! Càng không ai khác ngoài Izumin rơi vào tay hắn có thể chứng minh hắn được
thần linh phù hộ như thế này! Theo sau mỗi một câu nhục mạ của binh lính đối với
Izumin là kính ngữ sùng bái vô thượng đối với hắn. Toàn bộ quân đội phát ra
sùng bái từ trong nội tâm đối với Pharaoh của họ, ngàn dặm bôn ba, thiết lập bẫy
rập, vương tử địch quốc cường đại cũng dễ dàng bắt vào tay, đây là người có thể
hoàn thành ý chỉ của thần!
"Nhi tử vĩ đại
của thần! Chủ nhân vĩ đại của thượng hạ Ai Cập(1)!". "Pharaoh vạn tuế!". Những
tiếng hoan hô vang dội như làm đất trời chấn động, thái dương cũng tự dừng chân
ngưng thần yên lặng lắng nghe, tựa hồ tiếng tung hô trong lúc đó cũng truyền đi
khắp nơi. Memphis cảm nhận được thỏa mãn mà năm ấy đánh bại Hittite cũng không
có được.
Đột nhiên, hắn
xoay người xuống ngựa, thuận tay đem vương tử tha xuống, nắm xiềng xích giống
như kéo một con cẩu, nhìn vương tử không thể đứng thẳng té trên mặt đất, hắn nắm
lấy tóc vương tử kéo mạnh, lôi Izumin trên mặt đất tha ra một vết máu thật dài,
giữa những tiếng hoan hô của mọi người, đem Izumin kéo lên một gò cao, kéo chiến
xa tới, cột vào trên bánh xe, chính mình thì kiêu ngạo đứng trên chiến xa, quan
sát đất Ai Cập cùng biên cảnh Hittite, hướng tới binh sĩ cầm trường mâu bên dưới
cao giọng quát:
"Các con dân
Ai Cập của ta, ta hướng các ngươi thề, ta, con trai của thần, chủ nhân của thượng
hạ Ai Cập, phụng mệnh của thần, thống trị đại địa, nhất định sẽ cứu trở về
vương phi của Ai Cập ta, nữ nhi sông Nile!"
Hắn quay đầu, mặt
hướng thái dương trên cao, trong lồng ngực thịnh khí dương dương tự đắc, nhiệt
huyết sôi trào, gương mặt của vị vương tử Hittite một lát trước còn làm hắn tâm
động bỗng nhiên không còn làm hắn vui sướng, mà chiến tranh hai nước cùng mối
thù đoạt thê tử sâu trong tâm lại lần nữa ùa lên. Hắn rút kiếm, hướng đùi vương
tử Hittite dùng lực đâm một nhát, nhìn lưỡi kiếm sáng trong như tuyết nhiễm máu
tươi đỏ sẫm nóng hầm hập, không hề có ý thương tiếc.
Bọn lính hoan hô
như sấm dậy, mà Pharaoh giơ bảo kiếm hướng lên trời, thanh kiếm trong không
trung phản xạ ánh mặt trời sáng ngời, Pharaoh từng câu từng từ quát: "Ta
thề, sẽ bắt vương tử Hittite trả giá đại giới, vì nữ nhi sông Nile báo
thù!"
Xiềng xích trên cổ
Izumin bị tha đi, cơ hồ muốn cắt đứt cổ y, tóc nằm trong tay Memphis, bị một đường
kéo về phía trước, da đầu đau đến muốn lột ra khỏi đầu, miệng vết thương toàn
thân cọ phải mặt đất lồi lõm lại một lần nữa nứt vỡ, máu chảy dọc thành một đường
nhỏ theo thân mình nhưng y không thèm quan tâm, lạnh lùng giương mắt nhìn về
phía Memphis, lộ ra tươi cười khinh miệt.
Trong một khắc
kia, y nhớ tới không phải Memphis, không phải bất luận kẻ nào trước mắt mà là
thiếu nữ thần bí tóc vàng mắt xanh đến từ sông Nile kia, nữ nhân đã khiến y cơ
hồ trút xuống toàn bộ cảm tình đi mê luyến nàng!
——— Đã định là tử
địch của Ai Cập, đã định là phải vì nữ nhi sông Nile mà tan nát cõi lòng, cho
dù mối thù này có dừng lại, vì tôn nghiêm của Hittite, ngay cả tình yêu của ta
đối với ngươi — Nữ nhi sông Nile cũng có thể bỏ qua!
(1) Thượng hạ Ai Cập: Ai Cập cổ đại từng
bị chia thành 2 phần. Thượng Ai Cập nằm ở phía nam (thượng lưu sông Nile), Hạ
Ai Cập nằm ở phía bắc (hạ lưu sông Nile). 2 vùng này phát triển độc lập cho tới
khi được thống nhất bởi Pharaoh Menes – Pharaoh đầu tiên trong lịch sử Ai Cập.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét