Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Tam thế chi phong - chương 32

Chương 32

Giờ này khắc này, Izumin vẫn chưa nhìn thấy điềm báo vận rủi, cũng không biết bị thần linh nguyền rủa chính là số mạng của y.

Mặc dù một kiếp này y đã trải qua vô số mạo hiểm nhưng chưa lần nào có thể so sánh với lần này, cũng chưa kiếp nạn nào làm y nản lòng như vậy, thẳng đến lúc này, khi tự do hiện lên trước mắt, y mới chân chính cảm thấy mình đang sống lại, nhanh nhẹn, mạnh mẽ, dũng mãnh, giống như mình khi chưa thụ thương.

Bình minh Ai Cập hiện lên từ vũ trụ mênh mông, hơi nước thanh tẩy mái tóc y, vào lúc hoan hỉ bay vọt tới bờ sông, y nhìn ánh sáng từ từ hiện lên từ chân trời phía đông, thấp giọng hướng về bốn quốc thần Hittite cầu nguyện:

"Thần Thái Dương Shimegi vĩ đại, nữ thần Uran Semu không gì sánh được, chiến thần Jarry quang vinh(1), xin các ngài phù hộ ta, đứa con của Hittite, quay trở về gia hương! Ta xin dâng lên 1000 trâu đực, 1000 dê cái, còn có 1000 bò sữa mới sinh! Những chiến binh vĩnh viễn trẻ trung, những vị thần che chở vương giả, xin các ngài phù hộ ta kể từ giờ phút này cho đến khi bình an bước qua cánh cổng sư tử Hattusha(2), ta sẽ vì các ngài dâng lên 1000 dê sữa cùng kim khí trong bảo khố vương cung! Thần điện của các ngài sẽ vĩnh viễn tràn ngập hương thơm, bảo vật chư quốc đều phụng hiến cho các ngài, ta sẽ vì các ngài kiến tạo Thần điện to lớn, hàng năm cử hành tiết khánh long trọng, để người dân vì các ngài ca xướng cuồng hoan!"

Thuộc hạ của y đã sớm chia làm mấy đội xuất phát, một đội đi đánh lạc hướng quân Ai Cập đang truy lùng, một đội khác hộ tống vương tử về nước. Tốc độ phải nhanh, càng nhanh càng tốt, Izumin cưỡi ngựa dọc theo sông ngòi cùng hẻm núi không ngừng hướng về phía trước, người Ai Cập đang truy tung, y đã thấy pháo tín hiệu, bây giờ vương tử chắc chắn đã trở thành địch nhân bị truy nã toàn quốc, mọi con đường phía trước đã bị khóa chặt.

Sâu trong rừng rậm, nhóm chim chóc kinh hoảng tránh né, một mái tóc bạch kim như mũi tên lao qua, mà trên sông Nile, nhóm thuyền phu đang liều mạng chèo, được nữ thần sông Nile phù hộ thuận gió mà tốc độ bay nhanh, binh lính tay cầm roi da hò la: "Nhanh lên, nhanh lên chút nữa, không được nhàn hạ!" Lúc này, Pharaoh trẻ tuổi mặt không chút thay đổi nằm trên tháp, suy nghĩ trong đầu lại một khắc không ngừng.

Izumin không có giống như trong phán đoán của Pharaoh lấy tốc độ nhanh nhất chạy về hạ du phía bắc, ngược lại, bọn họ vòng vo cạnh một bờ sông, trong thời gian ngắn đánh lạc hướng quân Ai Cập đến phía bắc, sau đó lập tức sửa hướng đi về phía Biển Đỏ. Izumin biết rõ, hiện tại toàn bộ vùng hạ du đều đã phủ đầy quân đội Ai Cập, ở eo biển nhỏ kia nhất định sẽ bị quân Ai Cập toàn lực công kích, bởi vậy y quyết định lấy tốc độ nhanh nhất xuyên qua sa mạc phía đông đi ngang qua quốc thổ Ai Cập, lại ở Biển Đỏ tìm một thuyền đánh cá, đi tới bán đảo Sinai.(3)

Rốt cuộc thân thể quá mức mệt mỏi mà rơi vào giấc ngủ mơ màng, Pharaoh đột nhiên bừng tỉnh. Trong nháy mắt, hắn ở trong mộng thấy mình mọc một đôi cánh chim ưng, được thần gió nâng lên cao thật cao, từ trên không trung nhìn xuống. Hắn kìm lòng không đặng vỗ cánh, xẹt qua cánh rừng rậm trên đại địa Ai Cập, bên dưới có một tia sáng màu bạc hướng phía đông bay đi. Pharaoh đột nhiên nghĩ đến cái gì, từ trong mộng bừng tỉnh, là chư thần cảnh cáo sao?
Thời điểm tỉnh lại, hắn thấy nến không biết từ lúc nào bị gió thổi đổ, ngọn nến ngã trên sa bàn, vẽ ra một đạo mũi tên chỉ thẳng hướng Biển Đỏ.

Memphis tuyệt đối tin tưởng đây là gợi ý của thần linh, hắn vụt đứng dậy, điên cuồng gào thét: "Người tới! Lập tức ra lệnh, phong tỏa ven bờ biển Đỏ!"

Đối với Izumin mà nói, không có cái gì so với việc bị Memphis bắt lại khủng bố hơn, y có thể tưởng tượng được mình đến lúc đó là kết cục gì, nhưng thân là vương tử Hittite, y tuyệt đối không cam nguyện làm một nam sủng của nam nhân khác, cho dù có dùng toàn bộ Ai Cập đến trao đổi y cũng sẽ không chấp nhận. Bởi vậy, quyết định đi xuyên qua Ai Cập tiến về sa mạc phía đông.

Nhờ có lão sư Yorubana cơ trí chỉ bảo, Izumin có thể nhận biết những ngôi sao trên trời, mà thuộc hạ cũng có thể ở trong sa mạc tìm nước uống, nghĩ đến nữ nhi sông Nile thân thể yếu đuối mà còn có thể đi ngang qua sa mạc, vương tử kiên định quyết tâm. Tuy rằng phía đông có sa mạc nhưng ven bờ biển Đỏ có rất nhiều ngư dân dựa vào biển lớn mà sống, chỉ cần có thể đến bên bờ biển, tìm thuyền liền không phải chuyện khó khăn. Bởi vậy, từ sông Nile lấy đủ nước xong, y mang theo thuộc hạ xuất phát.

Dưới ánh nắng khốc liệt, cát vàng giống như chất lỏng vàng kim lưu động sáng lạn, quang mang vạn trượng, phản xạ chói lọi làm người ta cơ hồ không mở nổi mắt, từng cồn cát nhấp nhô nối tiếp nhau đến tận chân trời, không có điểm dừng. Cồn cát lúc ban ngày có thể nắng đến cháy da, ban đêm lại lạnh đến phát run, gió thổi qua, cát liền bay mù mịt. Có nơi đá lởm chởm trải rộng, trên mặt đá loang loáng có khi sẽ thấy vài cọng cỏ nhỏ dài, có nơi ngẫu nhiên có thể thấy được xương trắng của động vật, tiếng rắn sa mạc "tê tê" xoay quanh, mỗi một bước qua đi, dấu chân liền bị cát vùi lấp, mà kền kền đã chú ý tới nhóm người này, ở trên không trung xoay vòng chờ mong.

Vượt qua sa mạc.... Vượt qua sa mạc.... Này đối với bất luận kẻ nào cũng là việc gian nan, đối với Izumin cũng như thế. Do bọn họ không giống người Ai Cập có thể tùy thời thay ngựa cho nên phải tiết kiệm sức ngựa, dừng lại nghỉ ngơi một lát mới lại có thể đi tiếp, cho nên điều Izumin lo lắng nhất là Pharaoh phát hiện ra bọn họ không đi hướng hạ nguồn sông Nile mà đuổi tới sa mạc.

Ban ngày họ định hướng bằng mặt trời, ban đêm định hướng bằng ánh sao, để bảo trì độ ẩm, bọn họ từng ngụm nhỏ không ngừng uống nước, mà vì phải tiết kiệm nước, ban đêm bọn họ đào cát ẩm, ngậm trong miệng. Vài ngày qua đi, mỗi người đều mỏi mệt không chịu nổi nhưng đối Izumin mà nói, y cách mục tiêu ngày càng gần. Khát khô cùng mỏi mệt tra tấn y, tinh thần y ngược lại càng phấn chấn.

Y khong hề tưởng niệm hoa quả mát lành trong hoa viên thành Hattusha, cũng không nhớ tới rượu lựu ngọt ngào, không nhớ tới mật ong mùa xuân, lại càng không tưởng niệm vị rượu của Ai Cập, những thức ăn đó, những mùi hương đó, những hưởng thụ đó.... Thứ y tưởng niệm bây giờ chỉ có tự do, tự do thuần túy!

Nhanh lên, nhanh đến rìa sa mạc, chỉ cần vượt qua một đoạn đường ngắn nữa, chỉ cần đi theo những vì sao, bọn họ liền có thể tới bờ biển, ở nơi đó, bọn họ sẽ tìm kiếm ngư dân, cướp thuyền đánh cá, giống như trong truyền thuyết về Moses(4) mà thần kì xuất hiện ở bên kia bán đảo Sinai, đợi Pharaoh Ai Cập phát hiện, bọn họ đã tới nơi mà Pharaoh không thể chạm tới!

Chú thích

(1) Shimegi, Uran Semu, Jarry: tên mấy vị thần này là ta bịa đại theo GG trans đấy, vì tìm mòn mắt 0 ra mấy vị thần này là ai. Hittite là đất nước thờ hàng nghìn vị thần, chủ thần của người Hittite là thần bão Teshub và vợ là nữ thần đất còn những vị thần khác thì 0 tìm được. Có 1 quyển sách là "A theory of ten-thousands gods" có liệt kê tên những vị thần này, chắc bà tác giả lấy từ đấy ra.

(2) Cổng sư tử đá Hattusha: Nay thuộc Boğazköy, Thổ Nhĩ Kỳ.

(3) Bán đảo Sinai: Bán đảo Sinai hay Sinai là một bán đảo hình tam giác ở Ai Cập. Nó nằm giữa Địa Trung Hải ở phía bắc và Biển Đỏ ở phía nam, tạo thành một cầu đất từ châu Phi sang Tây Á.

(4) Truyền thuyết Moses: Truyền thuyết về 1 nhà tiên tri vĩ đại đã tách biển Đỏ làm 2 để giải cứu người dân Do Thái khỏi sự truy đuổi của quân Ai Cập. Ai có hứng thú thì tìm hiểu tại đây: https://vi.wikipedia.org/wiki/Moses

1 nhận xét: