Chương 24
Ngày hôm sau,
Raian cùng quân y một phen rối ren, trong lòng đều nói thầm hai người này làm
thật kịch liệt, Raian xem xét đầu lưỡi vương tử, khẳng định mấy ngày nay đầu lưỡi
cần dưỡng thương, chỉ có thể ăn đồ thanh đạm. Nghĩ tới Pharaoh sao cứ ép buộc
như vậy, dung lượng bao y dược của hắn cũng không phải là vô hạn.
Bất quá, tốc độ
khỏi của vết thương trên vai vương tử tương đối lý tưởng, rửa miệng vết thương
xong, băng vải quấn lên không còn nhiều như ngày hôm qua, y đã có thể động động
tay phải, tâm tình bi thống tuyệt vọng hôm qua có hơi được cải thiện.
Pharaoh bận rộn
công sự, theo thường lệ ôm vương tử lên boong tàu hóng gió, bởi vì có ăn ý, tự
nhiên coi như vương tử đã là người của mình, ngôn hành cử chỉ càng thêm biểu thị
quyền sở hữu trắng trợn, Izumin chỉ có thể nhẫn nại, vì sợ hắn nghi ngờ, còn
không thể không phối hợp một chút. Người bên ngoài nhìn đều nói vương tử rốt cuộc
bị thu phục, có xem thường, có hâm mộ, có hiếu kì. Izumin trong lòng biết rõ
ràng mọi người nhìn mình như thế nào nhưng lại không thể giải thích, có khổ tự
mình biết, trong lòng bực bội, làm bộ như không hứng thú, mặc cho Memphis trăm
phương nghìn kế dụ y nói chuyện, đều miễn cưỡng, không mở lớn miệng.
Memphis cũng biết
trong lòng y khó chịu, thản nhiên nói chuyện phiếm, đột nhiên đuôi mắt nhìn thấy
mấy lão thần đứng thẳng như cây cọc bên cạnh Raian, bỗng nhớ tới một chuyện trọng
yếu đã bị mình xem nhẹ,
"Raian,
ngươi đem con dao ngày ấy dùng trị liệu cho Izumin tới đây cho ta xem."
Raian ngây dại,
không thể tưởng được Pharaoh thế nhưng lại để ý đến thứ này, thầm mắng chính
mình sơ suất nhưng cũng không còn cách nào, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa con dao
Thụy Sĩ kia lên. Memphis vừa tiếp đến tay, Izumin vốn đang miễn cưỡng giả vờ ngủ
lập tức mở mắt.
Hai người đều
phát ra thanh âm tán thưởng!
Chưa bao giờ thấy
qua loại kim loại như vậy, không giống sắt, không giống đồng thau, phản xạ ánh
mặt trời, trông giống y như bạc. Memphis dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cạnh
lưỡi dao, độ sắc bén có thể cảm thấy rõ kia vượt xa đồng thau mà tuyệt đại đa số
người Ai Cập sử dụng, càng vượt qua sắt mà người Hittite dùng!
Tế bào toàn thân
Izumin như sống lại, trên thế giới này, y vốn tưởng rằng bí thuật luyện sắt mà
người Hittie nắm giữ đã là thiên hạ chí bí, không nghĩ tới quốc gia Đông phương
thần bí kia còn nắm giữ kĩ thuật kinh người như vậy! Nhìn con dao trong tay
Memphis quang hoa lưu chuyển lợi hại, y lập tức nghĩ đến, quốc gia nào có thể nắm
giữ kĩ thuật này liền có thể thiên hạ vô địch, đang nghĩ tới đó, Memphis ngẩng
đầu lên, hai người liếc nhau, minh bạch đối phương có tâm tư giống như mình,
Memphis lập tức hỏi: "Raian, thứ này luyện chế như thế nào?"
Raian từ lúc
nghe Pharaoh muốn xem con dao mã tấu của mình đã lập tức bắt đầu chuẩn bị đáp
án, giờ phút này đáp thực sự lưu loát: "Ta không biết."
Ánh mắt lợi hại
của Memphis cơ hồ muốn xé rách hắn: "Ngươi không biết?"
Raian một bộ biểu
tình thành thật: "Thứ này không phải do quốc gia ta sản xuất, ta cũng
không biết gọi là cái gì, chỉ cảm thấy dùng rất tốt mà thôi. Ta có một lần lưu
lạc trên đường gặp một thương nhân người Hy Lạp, trị khỏi bệnh cho hắn, hắn tặng
thứ này cho ta làm lễ vật. Hiện tại ta cũng không biết hắn đã đi đâu. Theo hắn
nói thì thứ này là di vật đến từ Đại Tây châu(1) trong truyền thuyết, nghe nói quốc gia thần bí
kia từng có vô số bí mật kỹ thuật cao siêu, lại bị Thần Biển nổi sóng thần trừng
phạt, sớm đã chìm xuống biển sâu từ mấy nghìn năm trước."
Lời nói này có
thật có giả, một phần là truyền thuyết về Đại Tây châu của Plato(2), hơn nữa truyền
thuyết này là do người Ai Cập truyền ra, vạn nhất lời Plato nói là thật,
Pharaoh có thể đi tìm tế ti Ai Cập đối chất, còn nếu lời ông ta nói là giả,
Pharaoh tìm cùng tìm không thấy Đại Tây châu, tự nhiên cũng chỉ có thể dừng
tay. Thân là sinh viên tốt nghiệp Viện công nghệ Massachusetts, Raian tất nhiên
biết rõ thành phần của inox cùng phương pháp tinh luyện, nhưng hắn đồng thời
cũng rõ ràng tự ý thay đổi lịch sử có bao nhiêu nguy hiểm, cũng không tính toán
đi phát minh kỹ thuật luyện inox trước chuyên
gia ngành thép người Anh Harry Brearley 3000 năm.
Hai người nghe hắn
giả thần giả quỷ nói tới Đại Tây châu "trong truyền thuyết" kia đều nửa
tin nửa ngờ.
Memphis chậm rãi
nói: "Đồ vật kỳ lạ trên người người thật có rất nhiều nha. Còn có cái gì,
đều lấy ra."
Raian mở hai
tay: "Thật sự không có, ta có thể thề trước Ngọc Hoàng Thượng Đế mà người
China chúng ta thờ phụng (này là do hắn trước đó không lâu xem phim
"Kungfu chi vương" mới biết), nếu ta thật sự biết kỹ thuật tinh luyện
con dao này mà không nói cho Pharaoh, liền bị phạt đánh xuống Địa Ngục
Chinese." Raian trong bụng âm thầm buồn cười, hắn từ nhỏ đã được làm lễ rửa
tội, tuy rằng lớn lên không có thời gian tới giáo đường nhưng tốt xấu gì trên
danh nghĩa cũng là tín đồ Thiên Chúa giáo, sao có khả năng chui xuống Địa Ngục
của người Trung Quốc, nhưng vì an toàn, hắn vẫn ở sau lưng làm tư thế hủy bỏ.
Chung quy, trải qua một màn suýt chết lại còn xuyên không, hắn thật đúng là tin
trên đời có khả năng tồn tại thần thần quỷ quỷ gì đó.
Izumin trầm ngâm
một lúc. Nếu nói hiện tại có người có thể sử dụng loại kỹ thuật này, vì cái gì
trước giờ y chưa từng nghe những thương nhân đến từ quốc gia Đông phương thần
bí kia nói qua? Y còn nhớ rõ đã từng hỏi bọn họ về sông núi địa lý, sản xuất
cùng vũ khí, bọn họ trả lời nước mình dùng vũ khí bằng đồng thau. Y cũng từng
điều tra tình huống vũ khí của tất cả những quốc gia có thể biết, kết quả là
toàn thế giới chỉ có Hittite nắm giữ bí kíp luyện sắt có thể thắng được đồng
thau. Hiện tại đột nhiên lại có loại vũ khí này, quá mức siêu việt so với năng
lực của nhân loại, cơ hồ giống như là do thần linh chế tạo ra. Có lẽ, thứ này
thật sự không còn tồn tại ở nhân gian?
Memphis cũng có
cùng cảm giác. Hai người đồng thời chuyển ý niệm, ánh mắt đánh giá Raian càng
thêm vài phần thâm trầm, đồng thời đều quyết định phải phái người tới quốc gia
Đông phương kia điều tra.
Chú thích:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét