Chương 30
Chỉ là một loại bản năng, bản năng của một
con sư tử đối mặt với tử vong, làm hắn cảm nhận được hơi lạnh của cái chết từ
cái cổng tò vò hắc ám nào đó lao tới.
Không, còn bởi vì dao Thụy Sĩ không phải
dao đồng, không phải kiếm sắt, không phải đồ đá bọn man tộc sử dụng, nó là sản
phẩm do thương hiệu tốt nhất thế kỉ 21 tạo ra, còn là thiết kế dành riêng cho
Raian, độ sáng bóng của nó so với vũ khí thời đại này đều vượt trội hơn, cho
nên ngay cả vương tử anh minh cơ trí cũng không dự đoán được con dao kia trước
khi ám sát lại phản xạ một tia sáng lướt qua mắt Memphis.
Chính là ánh sáng chợt lóe này đã giúp
Pharaoh ở trong tình trạng chắc chắn phải chết thu được một cơ hội nhỏ trong chớp
mắt.
Vương tử lựa chọn phương thức ám sát là
dùng tay phải luồn qua nách trái đâm qua, như vậy có thể bất động thanh sắc,
chuẩn xác đâm vào tim đối phương.
Đúng vậy, y rất chuẩn xác, thế nhưng
Pharaoh trước khi lưỡi dao tiến lên đã kịp lùi về phía sau.
Lưỡi dao kia cuối cùng không có dừng lại
ở nơi nó nên tới mà cắm ở xương sườn, cũng không đâm vào thịt quá sâu.
Mà trong chớp mắt con dao kia cắm vào
vương tử đã biết chuyện xảy ra không như dự đoán, y lập tức hành động bước thứ
hai, lao lên tháo chạy.
Memphis nổi giận gầm lên một tiếng,
không rõ hắn kêu cái gì, đó chỉ là phản ứng ban sơ nhất, bản năng nhất, trực tiếp
nhất.
Hắn cũng từ mặt đất vọt lên nhưng bởi vì
bị thương, hắn không thể đúng lúc bắt được vương tử.
Vương tử lần này lao về phía bàn, y đã sớm
biết chỉ bằng lực tay phải không đủ để đưa Pharaoh vào chỗ chết, trong đầu suy
nghĩ rất nhiều, y sớm đã tìm ra phương án tiếp theo.
Lao mình đến trước cái bàn, y nắm lấy bầu
rượu, đem một bầu rượu đầy chuẩn xác ném về Pharaoh phía sau, tạt đầy lên lồng
ngực, lên đùi, lên chân.
Mà tay y ngay vào lúc rượu tạt ra đã cầm
tiếp một ngọn nến ném theo sau.
Pharaoh tránh được ngọn nến thứ nhất, hắn
vốn có thể cấp tốc lùi về phía sau, nhưng ý muốn bắt kẻ phản bội chọc hắn cuồng
nộ kia khiến hắn theo quán tính lao về phía trước, ngọn nến kia rơi trên mặt đất,
trúng chỗ một vũng rượu. Đột nhiên, một ngọn lửa bùng lên, liếm về phía chân kẻ
đang dính rượu đầy người.
Pharaoh còn chưa kịp hừ một tiếng, liền
vội vàng lui về phía sau, nhưng không kịp rồi, ngọn nến thứ hai, thứ ba đã bay
về phía hắn.
Nếu Pharaoh muốn trách ai thì nên trách
chính bản thân hắn vì sao lại muốn hưởng thụ loại khí phái đế vương tràn đầy
đèn đuốc trong phòng này?
Pharaoh trong nháy mắt bị thiêu đốt.
Hắn lại lần nữa rống giận, binh lính
ngoài cửa biết đã xảy ra chuyện, lập tức muốn đập cửa xông vào.
Lúc này, thân thể Pharaoh cảm thấy đau đớn
không ngôn ngữ nào có thể hình dung.
Hắn run rẩy vươn tay về phía Izumin.
Có lẽ là hận, có lẽ là cầu cứu, có lẽ,
cái gì cũng không phải, chỉ là bản năng trong thống khổ.
Izumin lại chỉ duỗi tay, muốn rút con
dao trên ngực người đang thống khổ kia.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Đồng dạng đều không có cảm tình.
Nhưng... có lẽ cũng đều đồng dạng phức tạp.
Memphis biết, nếu để y cầm được con dao
kia, chính mình phải chết không thể nghi ngờ, hắn quên đi đau đớn, vội vàng lui
về phía sau.
Ở trong đau đớn cũng cực hắn vẫn cường
hãn đến mức làm địch nhân chấn động, bao gồm cả Izumin.
Trong một giây mà đến chính Izumin cũng
không nhận ra, y do dự.
Mà trong do dự chỉ chưa đến một giây này, Memphis đã lui ra khoảng
cách mà tay y không thể với tới.
Tay phải Izumin chộp một ngọn nến khác,
không do dự đuổi theo.
"Rầm" một tiếng, Memphis dùng
lực đánh vỡ cửa sổ, nhảy vào dòng sông Nile đen ngòm trong đêm.
Izumin biết mình đã không có khả năng giết
hắn.
Y quyết định thật nhanh, quay người lại,
lao về cửa trước.
Bởi vì Pharaoh quá chủ quan, thời điểm hắn
cùng vương tử làm chuyện riêng tư luôn đóng cửa từ bên trong, cách một cánh cửa
thật dày, thanh âm người bên ngoài có thể nghe được cũng không nhiều, chỉ có thị
vệ đứng trước cửa có thể nghe được.
Izumin vừa mở cửa, hai binh lính lập tức
vọt vào.
Izumin cúi người, ngáng chân làm một
trong hai tên ngã xuống đất, đồng thời tay phải đang cầm nến dộng thẳng vào mắt
tên còn lại.
Khi tên lính bị ngã xuống đất bò dậy,
tên lính kia mắt đã bị đốt không thể nhìn thấy gì, vũ khí của hắn thì rơi vào
trong tay Izumin.
Mà mũi kiếm kia lập tức xuyên qua bụng
tên vừa đứng dậy.
Chưa đến một phút đồng hồ, Izumin đã giết
chết hai người này.
Y lập tức dùng nến châm lên chăn, màn,
bàn, đốt hết những gì có thể đốt.
Vào lúc binh lính Ai Cập bị kinh động chạy
tới, y một đường chạy qua khoang thuyền, một bên dùng tiếng Ai Cập hô lớn:
"Pharaoh rơi xuống sông, mau cứu người!"
Khi đám người Ai Cập xô tới nhìn ra giữa
sông, xác định người đang giãy dụa trong nước thực sự là Pharaoh, y đã chạy tới
bên kia boong tàu.
Lúc lính Ai Cập ném dây thừng về phía
Pharaoh đi cứu người, vương tử Hittite đã dùng một tay kéo dây thừng, bò đến
bên kia mạn thuyền, ẩn thân ở đó.
Lúc này, Minue đột nhiên nhớ tới mình đã
bỏ quên cái gì, hò hét nói: "Nhanh lên đi bắt Izumin!"
Mà bên bờ sông đột nhiên đèn đuốc sáng rực,
thuộc hạ của vương tử hittite ồn ào lao ra, nhanh chóng lên thuyền nhỏ tiến về
phía thuyền lớn.
Không đếm được có bao nhiêu thứ, mặt
trên buộc vải tẩm dầu bị đốt cháy bắn về phía vương thuyền Ai Cập.
Thuyền lớn bắt đầu cháy. Bọn lính Ai Cập
dưới Minue chỉ huy vội vàng chống cự nhưng quá gần, quá nhanh, quá loạn, tên bắn
ra đều trượt.
Một khắc thuyền nhỏ tới gần, Izumin nhẹ
nhàng nhảy xuống. Đây là chiêu y đã nhiều lần dùng trong hải chiến, lần này lại
tiếp tục chứng minh khả năng phối hợp ăn ý của y cùng tướng quân Hasas.
Khi người Ai Cập rốt cuộc từ trong nước
cứu được nhà vua vừa bị đâm vừa đầy người vết bỏng của bọn họ, Izumin đã lên bờ,
sau lưng là lửa cháy tận trời.
Y quay đầu vừa nhìn, Memphis được đỡ
lên, đang nhìn về phía y.
Cừu hận đầy trời so với dao Thụy Sĩ còn
sắc lạnh hơn lao đến, trong lòng Izumin như có cái gì lộp bộp một tiếng, nhưng
y kiên định quay đầu, lao vào trong bóng tối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét