Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

Giải mê du hí - chương 67

 67. Luận về tầm quan trọng của vẻ ngoài

*Lảm nhảm*  Ốm nghén thực sự là một cơn ác mộng đó (TT_TT) Tui đang bị cơn nghén vật cho phát phiền lên được. Bầu bí không bao giờ là chuyện dễ dàng hết á (;へ:)

Voldemort đương nhiên đã suy tính thực tốt, hắn cũng không có tâm tư tán gẫu với kẻ địch của mình. Cho dù là Harry hắn cũng chỉ nhiều lời thêm vài câu, còn lại, để đem người "mời" về địa bàn của mình rồi giao lưu tiếp.

Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp Dumbledore, không, phải nói là tâm tư của Sirius.

Sirius mặc dù mang dòng máu của gia tộc Black nhưng cũng là một Gryffindor. Từ lúc Sirius chạy từ Azkaban về, Voldemort vẫn luôn cảm thấy đây là một kẻ nhiệt huyết ngu ngốc —— có thể bị Pettigrew hãm hại, còn hại thảm như vậy.

Chẳng qua, việc Sirius lợi dụng chút hơi tàn hóa thú trước mặt Giám ngục Azkaban, cuối cùng còn thực sự trốn thoát, Voldemort biết, cuối cùng vẫn là huyết thống nhà Black cho đứa con ngỗ ngược này khả năng ẩn nhẫn, so với Gryffindor phổ thông thì tâm tư cũng phức tạp hơn.

Nhưng mặc dù như thế, Voldemort cũng không bao giờ nghĩ kế hoạch hoàn mĩ đáng lẽ đã đặt được dấu chấm tròn của mình cuối cùng lại bị Sirius đập nát thành cát bụi.

Sirius sau khi hoài nghi Lanci liền nói suy nghĩ của mình cho Dumbledore, chuyện 2 người hoài nghi Lanci cũng không để cho người thứ 3 biết. Bề ngoài, họ ấn theo kế hoạch ban đầu phân tán thành viên nhưng thực tế Sirius và Dumbledore vẫn luôn duy trì liên hệ bí mật.

Vào lúc Lanci đề nghị tự mình đi tới cứ điểm bị đánh chiếm, Sirius liền cảm giác có trá nên lập tức theo sau, muốn giám sát Lanci. Chẳng qua bọn họ chưa từng nghĩ đến mục tiêu thật sự lại là số 12 quảng trường Grimmauld.

May mắn, tuy Lanci bắt được Sirius, tước đũa phép nhưng lại không phát hiện ra cái huy chương Sirius dùng để liên hệ với thầy Dumbledore, cái huy chương kia sau khi được cặp sinh đôi nhà Weasley bí mật cải tạo đã trở nên càng tiện lợi hơn.

Sirius liền báo tin cho bên Dumbledore.

Ngay vào lúc Dumbledore xuất hiện, Voldemort đang định để Tử Thần Thực Tử mang theo Sirius, Harry và Gellert quay về đại bản doanh. Quá trình này thực ra không có đơn giản như trong tưởng tượng, bởi vì bất luận là Harry, Gellert hay là Sirius đang bị trói chặt thì cũng đều không chịu hợp tác.

Giãy dụa của bọn họ rốt cuộc vẫn kéo dài thêm chút thời gian nhưng chút ít thời gian này vẫn nằm trong tính toán của Voldemort nên hắn cũng không lo lắng.

Nhưng đúng lúc này, đoàn người Dumbledore xuất hiện.

Tốc độ quay lại của bọn họ nhanh đến mức hoàn toàn vượt qua dự đoán của Voldemort. Căn cứ theo thủ hạ báo cáo, mấy phút trước bọn họ hẳn là vẫn còn chưa biết số 12 quảng trường Grimmauld bị tấn công.

Thế cục nghiêng về một bên lập tức trở lại cân bằng, mà lúc này, Harry cùng Gellert được những người khác trợ giúp cũng đào thoát được khỏi một đám lớn Tử Thần Thực Tử. Chính là Sirius vẫn còn nằm trong tay Lanci khiến mọi người có chút bó tay bó chân.

Ngược lại, Sirius sau khi thấy Harry đã an toàn thì không còn lo lắng gì nữa. Vất một ánh mắt xem thường về phía Lanci, sau đó liếc mắt ra hiệu về phía Lupin —— không cần lo cho tôi, diệt bọn chúng trước!

Tiếp nhận ánh mắt của Sirius, Lupin thật muốn hộc máu.

Bọn họ nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ thì sao có thể thực sự bỏ mặc anh em chứ.

Mặc dù nghĩ như vậy, động tác tay của Lupin lại ác hơn vài phần, hạ gục một đám Tử Thần Thực Tử chung quanh.

Quảng trường nhất thời biến thành một cuộc hỗn chiến.

Voldemort làm đại Boss phản diện, đương nhiên đứng mũi chịu sào.

Dumbledore, Snape, Harry… còn có một đoàn thành viên Hội Phượng Hoàng, mặc kệ việc Tử Thần Thực Tử che chắn cùng với Bella điên cuồng quấy rối, hơn mười tia sáng đồng thời vọt về phía mình thì cảm giác cũng rất không xong.

Người ta làm gì có tâm tư chơi một chọi một với ngươi!

Đây là quần ẩu hiểu không?

Một đám người xông vào hội đồng một mình ngươi!

Hiện tại, Voldemort chính là đang đối mặt với loại trường hợp này.

Voldemort co rút khóe miệng, sắc mặt âm trầm. Hắn tránh nặng tìm nhẹ tránh thoát những thương tổn trí mạng, thuận tiện lấy vài Tử Thần Thực Tử ra làm khiên chắn, tuy rằng không thoải mái nhưng cũng không đến mức cùng đường mạt lộ.

Vào lúc Hội Phượng Hoàng vây công, hắn cùng thủ hạ của mình cũng phản kích.

Cho nên thời gian trôi qua, trên người hắn mang không ít vết thương nhưng nhân số Hội Phượng Hoàng cũng giảm không ít.

Ánh mắt đảo qua người chung quanh, hắn biết hiện tại phải rút lui.

May mà giới hạn chặn Bùa tan ảo ảnh đã bị dỡ bỏ, không đến mức làm cho bọn họ đến đường lui cũng bị bịt một nửa.

"Đi!"

Hắn ra lệnh, để thủ hạ mang theo Sirius rời đi.

*****

Trận chiến này nhìn qua thì có vẻ Hội Phượng Hoàng đã thắng nhưng người trong hội đều biết, bọn họ bị tổn thất lớn hơn.

Một căn cứ bị hủy hoại, Sirius bị bắt, còn có một lượng lớn thành viên người chết, kẻ bị thương.

Đương nhiên, bọn họ cũng có thành quả, tuy không giết được Voldemort nhưng Bellatrix bị thương không nhẹ, còn tên người sói hung ác Fenrir thì bị tiêu diệt.

Harry cũng bị thương.

Vết thương của cậu do tín đồ điên cuồng nhất của Voldemort, Bellatrix gây ra. Đương nhiên là cậu cũng có phản kích, dùng thần chú tấn công mới học được từ chỗ thầy Dumbledore và Snape. Tuy nắm giữ chưa vững nhưng tại thời điểm sống còn, con người chung quy vẫn sẽ bộc phát ra tiềm năng.

Chẳng qua cậu có thể đào thoát khỏi Bella truy đuổi, còn phải nói là nhờ Voldemort nơi chiến hỏa lan tràn đó.

Thực ra ban đầu, Harry đi theo nhóm cụ Dumbledore cùng công kích Voldemort. Chỉ là cậu phát hiện, cho dù bản thân lúc trước đã hạ quyết tâm nhưng khi thật sự phải ném chú ngữ vào đối phương, trong lòng thế nhưng hiện lên một tia cảm giác chống cự.

Cậu mấp máy môi, khắc chế loại ý tưởng này, thuận tiện ném ra vài chú ngữ quấy nhiễu. Chính vào lúc này, Bella bò tới. Harry trong nháy mắt chuyển mục tiêu công kích lên người Bella. Cậu không phát hiện chính bản thân mình lúc đó đã khẽ thở phào.

Bella rốt cuộc vẫn là một phù thủy mạnh, Harry công kích mặt đối mặt với ả tất nhiên không thể chiếm thế thượng phong, trong lúc đả thương Bella, chính cậu cũng bị thương không ít.

Đúng lúc này, theo Voldemort di động cùng tránh né, một phần công kích của Hội Phượng Hoàng đương nhiên cũng hướng về phía này, tiết tấu công kích của Bella liền bị nhiễu loạn. Hội Phượng Hoàng cũng phát hiện Harry gặp nguy, một nhóm liền rút ra đi hỗ trợ cậu, Harry lập tức thoải mái không ít.

Thương thế của Bella bởi thế mới nghiêm trọng như vậy.

Về sau, mỗi khi nghĩ đến thời khắc đó, Harry đều cảm thấy vận khí bản thân lúc ấy thực sự quá tốt đi.

*****

Voldemort trở lại trang viên, sau khi tóm mấy túi độc dược liền trở về phòng của mình. Nagini có chút lo lắng bò quanh hắn, phun phun đầu lưỡi, cuối cùng vẫn lui ra ngoài, để Voldemort có thể yên ổn nghỉ ngơi.

Lần này, vết thương của Voldemort cũng không tính là nghiêm trọng, đại bộ phận bùa chú công kích đều bị hắn tránh thoát hoặc lôi bình phong ra chắn. Hắn không có thói quen để người khác giúp mình xử lý vết thương cho nên tính dùng ma pháp tự xử lý, sau đó uống độc dược khôi phục thể lực. Dược này tuy không có hiệu quả tốt như loại của Snape nhưng trong Tử Thần Thực Tử cũng không thiếu cao thủ chế tác độc dược.

Voldemort đi vào phòng tắm, cởi áo choàng đã ướt đẫm máu ra, cái gương trong phòng tắm nhìn thấy nhiều máu như vậy liền hét toáng lên, lập tức bị Voldemort dùng bùa chú đập nát. Tâm tình của hắn vốn đã không tốt, giờ này nghe tiếng kêu của cái gương chỉ thấy đầu càng thêm đau.

Hắn đầu tiên xử lý những vết thương do ma pháp gây ra, có miệng vết thương đã muốn thối rữa, không ngừng chảy máu. Voldemort dùng ma pháp trị liệu. Sau đó, hắn mới xử lý đến những vết thương phổ thông.

Đầu đũa phép phát ra tia sáng trắng mỏng manh hướng lên miệng vết thương, những vết cắt đang chảy máu liền dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ biến mất. Khi hướng đũa phép lên một vết thương trên cánh tay, động tác của Voldemort đột nhiên khựng lại, ánh mắt u tối.

Vết thương này là do Harry gây ra, sở dĩ trong hỗn chiến mà hắn còn có thể nhớ rõ như vậy, là vì một giây trước khi Harry công kích, tầm mắt của hai người chạm nhau. Chỉ trong một giây đó, hắn cảm thấy trong đôi mắt màu xanh ấy hiện lên hốt hoảng, tiếp đó đũa phép của đối phương liền phóng chú ngữ vào mình.

Voldemort không biết tại sao mình lại không tránh né đòn công kích đó. Có lẽ là bởi hắn cảm thấy tính uy hiếp của nó không cao như những bùa chú khác đang bay về phía mình nên lựa chọn xem nhẹ chăng? Hắn không biết, hắn chỉ biết là ngay khi bị đạo công kích ấy bắn trúng, tâm tình của hắn liền kém đi.

Voldemort hủy bỏ chú ngữ trị liệu, sờ sờ lên miệng vết thương kia. Miệng vết thương rất sâu, khi chạm vào thậm chí còn đau đến run lên, từ miệng vết thương có thể ẩn ẩn nhìn thấy được đến tận xương cốt bên trong, da thịt bên miệng vết thương bị xé ra, giống như đang giương nanh múa vuốt mỉa mai hắn.

Voldemort nhìn chằm chằm vết thương một lát, sắc mặt khó phân biệt.

Một lát sau, hắn cầm lấy đũa phép, miệng vết thương kia chậm rãi biến mất.

Voldemort xử lý xong thương thế, cũng thanh lý sạch sẽ vết máu còn dính trên người, đi ra khỏi phòng tắm, lúc đi qua hành lang, hắn liếc mắt thoáng nhìn người tóc nâu đang ngồi trên ghế salon dưới lầu. Voldemort nhíu mày, mở miệng hỏi, "Ngươi tới đây làm gì?"

"Giúp ngươi thu phục xong cứ điểm của Hội Phượng Hoàng, ngươi liền muốn qua sông đoạn cầu?" Lanci ngạc nhiên nói. Ánh mắt anh ta dạo qua trên người Chúa Tể Hắc Ám vừa mới tắm xong một vòng, tấm tắc khen, "Không tồi, không tồi!"

Voldemort: "…"

Anh ta liền quay về biểu tình tự tiếu phi tiếu.

Lần này có thể nhanh chóng tìm thấy số 12 quảng trường Grimmauld, đích thực là có kỳ công của Lanci. Trong Bùa trung tín của Hội Phượng Hoàng có một trỗ trống. Bùa trung tín có thể đảm bảo ngoại trừ Người giữ bí mật ra, những người khác cho dù có được người giữ bí mật tiết lộ bí mật cho thì cũng không thể nói ra ngoài. Nhưng cho dù không nói ra, nếu phái người theo dõi người đã biết bí mật rồi thì sao?

Voldemort cho người làm thử.

Tuy không thể biết chính xác vị trí của Hội Phượng Hoàng nhưng cũng có thể ước chừng phạm vi.

Trong phạm vi ấy, chỗ nào là cứ điểm của Hội Phượng Hoàng, bọn họ cũng không rõ. Nhưng tình cờ ở đó lại có một nơi Bella biết rõ. Đêm hôm đó, Bella biến thành lão gia nhà Black tiến vào số 12 quảng trường Grimmauld. Bùa trung tín cứ như vậy "Ngoài ý muốn" bị phá vỡ.

Mà lúc Lanci bảo Sirius cho mình 5 phút đi chuẩn bị, kì thực là anh ta đi phá giải một ít bí mật trong nhà, tỷ như lời nguyền phòng ngự. Các căn phòng trong tòa nhà này đã được các đời chủ sở hữu ếm mọi bùa phòng ngự mà giới phù thủy có thể nghĩ đến nhưng Lanci am hiểu nhất chính là những loại lời nguyền kiểu này. Trước đó, gã cũng đã lợi dụng các loại dấu vết không thời gian để giảm bớt một ít phòng hộ trong căn nhà.

Cho nên, cuối cùng căn nhà số 12 quảng trường Grimmauld cứ như vậy bị bại lộ.

Chẳng qua… Tuy rằng nhiệm vụ hoàn thành không tồi nhưng Voldemort lại không có chút cảm tình gì với Lanci. Người này tuy rằng lúc trước quỳ dưới chân hắn, trở thành một Tử Thần Thực Tử nhưng gã không phải vì tôn sùng thuần huyết, cũng không phải vì tôn sùng sức mạnh hay quyền lực, mà là vì… Tên chết tiệt này là một kẻ háo sắc!

Lanci biết Voldemort từ trước khi Voldemort hủy dung, lúc ấy, anh ta đã say đắm gương mặt anh tuấn mê người của Voldemort. Voldemort lúc đó còn chưa biết nguyên do chân chính, còn tưởng tên này sùng bái sức mạnh cường đại của mình.

Sau đó, sở dĩ Voldemort có thể phát hiện ra chân tướng, là vì một chuyện cũng kì dị không kém.

Khi Voldemort thay đổi gương mặt của mình, tính cách tên Lanci này lập tức đại biến, vô cùng cao hứng từ bỏ thân phận Tử Thần Thực Tử (anh ta lấy lý do mình đi làm gián điệp nên không thể nhận kí hiệu nhưng thực ra không nhận là bởi anh ta cảm thấy cái kí hiệu này quá xấu). Không những thế còn trực tiếp ở lại trong Hội Phượng Hoàng trải qua tháng ngày khoái trá, không cần ngẫu nhiên lại gặp phải một tên Tử Thần Thực Tử xấu xí chướng mắt, quả nhiên sống thư thái hơn nhiều.

Lanci vốn cho rằng trong đống Tử Thần Thực Tử kia chỉ có Voldemort là ưa nhìn, giờ đến người đẹp duy nhất cũng biến mất, mình còn ở lại đấy làm gì?

Voldemort hận nhất chính là người phản bội hắn, huống hồ còn là vì cái loại lý do nhảm nhí này. Sau khi biết chuyện, hắn liền phái người đi ám sát Lanci nhưng năng lực của tên này cũng coi như mạnh, nhiều lần đào thoát. Tiếp đó, lời tiên tri xuất hiện, bị chú ngữ phản phệ suýt chết, rồi một loạt chuyện phát sinh, Voldemort cũng không còn tâm tư đi quản Lanci nữa. Mà Tử Thần Thực Tử sau khi Voldemort biến mất thì cũng gần như tan tác, không thì cũng bị bắt vào Azkaban, vì thế Lanci sống càng thoải mái.

Lần này quật khởi, Voldemort tuy hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn không thể không nhờ đến tên gián điệp mình đã cài vào Hội Phượng Hoàng ngày xưa. Chán ghét thì chán ghét, dùng xong giết luôn là được. Mà Lanci khi nhìn thấy Voldemort đã khôi phục bộ dáng cũ, lập tức lại tỏ vẻ mình vẫn là bề tôi trung thành nhất với Chúa Tể Hắc Ám…

Vì thế…

Hội Phượng Hoàng đã bị nhan-sắc-hãm-hại.

"Ta thực ra là tới để hỏi… ngươi tính xử lý Sirius như thế nào?", bị ánh mắt của Voldemort nhìn chăm chú đến sợ hãi, Lanci rụt cổ, nào còn bộ dáng giả vờ ôn hòa như khi còn ở Hội Phượng Hoàng. Sở dĩ gã to gan như vậy không phải là vì không biết Voldemort động sát tâm với mình mà là vì gã vẫn chưa chạm vào điểm mấu chốt của Voldemort, chừng nào gã còn giá trị lợi dụng, Voldemort sẽ còn chưa giết gã.

Về phần đường lui, Lanci đã sớm chuẩn bị tốt rồi, gã cũng không mù quáng đến mức muốn vì mĩ nhân mà trả giá cả mạng sống.

Voldemort trả lời, "Trước nhốt vào địa lao đi."

"Cũng phải, hắn là cha đỡ đầu của Cứu thế chủ, về sau còn có thể lấy ra uy hiếp nó." Lanci tươi cười một cách đáng ghét nói. Voldemort liếc mắt nhìn gã, nhắc tới Harry, khiến hắn nhớ tới vết thương mình vừa xử lý, rõ ràng đã biến mất, vậy mà vẫn ẩn ẩn có chút phát đau.

==================================

Tác giả có chuyện muốn nói:

Về vấn đề Bùa trung tín, tui thực ra đã suy xét thật lâu là có thể giải quyết như vậy không. Trên sách truyện gốc có một đoạn như thế này:

" _ Nếu nói đến Hội Phượng Hoàng, ngươi vẫn nói ngươi không thể tiết lộ tổng bộ của bọn họ ở chỗ nào đúng không? –—— Bella

_ Ta không phải người giữ bí mật, không thể nói ra tên của nơi đó —— Snape"

Từ đoạn này có thể thấy đc là Tử Thần Thực Tử biết có tồn tại một chỗ như vậy, mà Snape dù bởi Bùa trung tín mà không thể nói ra nhưng ổng lại có thể ám chỉ là đích xác có một chỗ như thế = =

Hơn nữa Harry khi đứng trước lò sưởi lại vẫn có thể hô là "Số 12 quảng trường", cho nên tui cảm thấy số 12 phải liên hệ cùng một chỗ với Hội Phượng Hoàng thì mới không thể nói ra, còn nếu chỉ là 1 địa điểm phổ thông thì có thể nói tên, đi vào.

Trong nguyên tác sở dĩ Bella mất vài năm không nghĩ đến, tui cũng không biết bả nghĩ thế nào, tui coi như là… bả không để ý tới = = Nguyên nhân không phải nằm ở chú ngữ mà là lúc ấy nội dung giữ bí mật của bọn họ đại khái có nội dung "…Hội Phượng Hoàng ở trong này…" chẳng hạn.

Hơn nữa, nói gì thì nói, tui vẫn cảm thấy, nếu nơi đó bị bom nguyên tử của Muggle tập kích… hẳn là cũng sẽ bị nổ sập thôi… = =

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét