Chương 47: Đi bắt gà
Nói ra
thì so với bọn Doãn Thu, khả năng tinh ý của Du Chính hơi thấp, khi Tưởng Thầm
đi xuống, xuất hiện trước mặt, Du Chính cũng cảm giác được Tưởng Thầm hôm nay
có gì đó hơi khác nhưng bảo khác chỗ nào thì chịu.
Chút khác lạ ấy cũng không phải là không tốt, ngược lại nó còn làm cho Tưởng Thầm như có sức sống hơn. Nếu nói trước kia trong mắt Tưởng Thầm có ánh sáng thì bây giờ trong đôi mắt kia như có vô số ngôi sao lấp lánh, có thể hút hồn người đối diện.