Thứ Hai, 14 tháng 12, 2015

Tam thế chi phong - chương 20

Chương 20
Đang cười lớn, đột nhiên có người tiến vào, ở sau lưng lạnh lùng nói: "Chuyện gì buồn cười như vậy?"
Quân y cùng thị nữ cả kinh, nhanh chóng quỳ xuống. Pharaoh tự mình đi vào, ngồi ở bên giường, một tay đem Izumin kéo vào trong lòng, vỗ lưng Izumin giúp y thuận khí, một tay đoạt lấy thuốc lá, nói: "Những thứ không rõ nguồn gốc thì đừng dễ dàng nếm thử, ngươi là người thông minh sao lại không biết?" Raian thu lại tươi cười, thản nhiên nói: "Ta bất quá chỉ muốn giới thiệu phong cảnh bản quốc, bệ hạ nếu nghi ngờ, ta biết sai liền dừng." Memphis nhìn hắn, thật chán ghét khí thế cao ngạo của hắn, nhưng mà giờ phút này vẫn còn cần dùng người ta, chỉ có thể hừ một tiếng, không để ý Izumin không tình nguyện, đem y chặt chẽ ôm vào lòng.
Izumin thấy hắn xuất hiện, lập tức nhớ tới đối thoại từ lần thanh tỉnh cuối cùng, thù mới hận cũ vẫn giày vò trong tim, tất nhiên không thích hắn, quay đầu sang chỗ khác, tận lực không dán vào hắn. Memphis cũng không thèm để ý, đem y ôm càng chặt. Izumin mới tỉnh, thân thể vẫn suy yếu như cũ, huống chi cổ tay gãy tuy rằng đã được nối xương vẫn phải một, hai tháng mới có thể khỏi hẳn, mà vật thần bí trên vai tuy rằng đã được lấy ra, tiếp tục trị liệu cùng xử lý di chứng cũng cần thời gian, hiện tại y chẳng qua so với lúc trước có nhiều hơn một điểm khí lực mà thôi, muốn nói phản kháng, một chút cũng không thể.
Memphis thuận tay dập tắt điếu thuốc, ném lên sàn nhà, Raian nhìn hắn lãng phí thứ quý hiếm 3000 năm trước phải chạy đến châu Mĩ mới có được, không khỏi thầm mắng hắn phá hoại báu vật.
Memphis chuyển tay sờ sờ hai gò má Izumin, thấy y đã hạ sốt, màu da so với trước hồng nhuận hơn một chút, gương mặt vừa dùng khăn nóng lau qua còn dính chút bọt nước, trơn bóng động nhân, nhất thời tâm tư ngứa ngáy, bất giác thò đầu, dán sát vào mặt y đem giọt nước kia hút đi. Izumin liều mạng muốn tránh né hắn nhưng không thể. Chỉ cảm thấy khí tức nóng rực của Pharaoh đều phả lên mặt, nghĩ đến bên cạnh còn ba người đều đem cảnh này nhìn thấy hết, trong lòng càng thêm xấu hổ.
Memphis hút đi giọt nước kia, lại lần nữa tinh tế xem bộ dáng y, chỉ thấy đôi môi sau một thời gian chăm sóc đã không còn một tia khô nứt, mềm mại trơn bóng, vừa nóng vừa ướt, hơi thở vương vấn hương vị kì dị của thứ dị quốc kia lại vẫn mang theo mùi thơm vốn có trên cơ thể, mà ánh mắt mang theo phẫn hận kia đối Memphis mà nói không có một chút lực sát thương, ngược lại thấy thế nào cũng giống như mèo con làm nũng, rất khả ái, không khỏi đem môi dựa lại gần, dính lên bên môi y, chỉ cảm thấy mềm thật mềm, khí tức tươi mát. Mấy ngày nay, hắn đều là đối Izumin đang mê man động thủ, hiện tại có thể ôm ấp ôn hương nhuyễn ngọc khí tức ấm áp, một người sống biết oán hận, biết tức giận, biết phản kháng, tất nhiên vui vẻ, nào có để ý y trốn tránh.
Thị nữ cùng quân y muốn nhìn lại không dám nhìn, mặt đỏ tim đập. Raian nhìn Memphis đáy mắt khóe môi đều không còn thô bạo như đối với người khác, tiếu ý lóe lên, đầy mặt mê say, phi thường ngả ngớn, thầm nghĩ tiểu tử này đối Izumin là để bụng thật sự. Đang chuyển ý niệm như chớp lại nghe Memphis nói: "Các ngươi ra ngoài cửa hầu, ta cần sẽ gọi các ngươi." Raian oán thầm, vì cái gì Parharaoh không thẳng thắn cho mình đi nghỉ ngơi, chẳng lẽ đảo trời lật đất xong còn muốn mình đi thanh lý hiện trường hộ? Nhưng cũng chỉ có thể cùng hai người kia đi ra ngoài cửa.
Memphis sờ sờ eo Izumin, vừa lòng cảm giác không còn gầy như trước nữa, thầm nghĩ: "Về sao còn muốn dưỡng béo thêm một chút, ôm mới có nhục cảm." Izumin không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ thấy hắn đầy mặt tươi cười, bản thân thì bận rộn không ngừng giãy dụa, tuy rằng biết có giãy mấy cũng vô dụng nhưng muốn y cam tâm ngoan ngoãn tự dâng mình cho Pharaoh hạ khẩu, tuyệt đối không thể.
Memphis nói: "Những lời ta nói với ngươi lần trước đều là sự thật, muội muội của ngươi tuyệt đối không phải do ta giết, ngươi không muốn tin cũng được, ta đã sai người truyền lệnh cho thừa tướng, để hắn thẩm vấn những quan viên phụ trách tiếp khách ngày đó, công chúa Hittite biến mất bọn họ lại dám giấu diếm không báo cáo, hẳn là bị người khống chế, người chủ sự sau lưng cũng không nhất định có thể diệt hết những người còn sống, không sớm thì muộn, ta chắc chắn có thể tìm được chứng cứ chứng minh cho ngươi thấy."
Izumin không ngờ hắn mở miệng liền nói những lời này, nghĩ đến cái chết của Mitamun, một trận chua xót nảy lên trong lòng nhưng lắng nghe hắn nói hết, bất giác cười lạnh một tiếng nói: "Đến lúc này Pharaoh vẫn còn chối, thật bội phục ngươi."
Memphis biết y đang nghĩ gì, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, đem đầu tựa vào cạnh cổ y, cười nói: "Ngươi là người rõ ràng nhất, như thế nào không nghĩ ra được ngoại trừ ta ra còn có ai có thể có động cơ cùng khả năng ở trong cung giết người mà không ai biết?"
Izumin cảm thấy rùng mình, thấy ánh mắt đen bóng chờ đợi bên cạnh mình, gương mặt bình thản tự nhiên, tuy rằng không tin lời hắn nói nhưng ý nghĩ cũng không khỏi xoay vòng, vạn nhất có loại khả năng kia, lời hắn nói ngược lại rất hợp tình hợp lý. Tuy rằng Izumin đã nhận định muội muội là bị sát hại nhưng y cũng không phải kẻ khư khư cố chấp không chịu suy tư tới những khả năng khác, không khỏi tự hỏi một chút.
Nếu thật sự người không phải do Memphis giết, vậy là ai? Nhất thời đem những nhân vật quyền thế nhất Ai Cập lúc ấy ra điểm danh trong đầu, suy nghĩ bốc lên không thôi. Đột nhiên, Izumin mạnh phục hồi tinh thần, trong lòng đã có định kiến, lạnh lùng tránh đầu đi, đáp: "Pharaoh không cần làm cái dạng này cho ta xem, vô luận là ai làm, đều là nương theo thế lực của ngươi mới có thể không để lại giấu vết giết chết muội muội của ta, che giấu chân tướng. Mối thù này nói gì cũng là tính trên đầu người Ai Cập, Pharaoh vừa đúng là chủ nhân của Ai Cập, vô luận ngươi có tự tay giết người hay không, ta tìm tới ngươi cũng không oan uổng."
Y nói trảm đinh triệt thiết, ý là không thể thay đổi. Memphis cũng minh bạch y nói có lý, vô luận lúc ấy vương tỷ là như thế nào lấy thúng úp voi(1), thân phận chính thức của nàng vẫn là nữ vương Ai Cập, người bị nàng sai sử chỉ sợ đại bộ phận cũng là quan viên Ai Cập, bởi vậy vụ này không thể tính đến lên người nàng sau khi nàng đã xuất giá sang Babylon. Xem ra vết đen này mình cũng chỉ có thể gánh thay nàng. Nhất thời trong lòng khó chịu, hơn nửa ngày không lên tiếng, tay ôm Izumin bất tri bất giác cũng lỏng ra.
Izumin nhận thấy được, thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất động thanh sắc muốn xê ra khỏi lòng hắn, không ngờ Memphis đột nhiên bừng tỉnh, lại đem y kéo trở về nói: "Ngươi tin ta cũng được, không tin cũng được, dù sao tội danh ta đều phải gánh vác. Coi như xong. Đề tài này cũng thật sát phong cảnh. Hôm này thời tiết rất tốt, ta mang ngươi đi ra xem." Lấy áo khoác để sẵn một bên tới, động tác thuần thục thay y mặc, đem y ôm ngang đứng lên, bước ra cửa.
Chú thích:
(1) Lấy thúng úp voi: Một việc sai trái bị che đậy một cách lộ liễu, giấu đầu hở đuôi


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét