Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Tam thế chi phong - chương 21

Chương 21
Raian ở ngoài cửa thật nhàm chán, dù sao bây giờ cũng không cần phải bảo trì hình tượng ứng phó các tù trưởng cùng đối thủ trên thương giới, tựa lưng vào khoang thuyền đánh một cái ngáp, lười biếng duỗi chân ra, trong lòng tính toán mâu thuẫn của hai người kia có bao nhiêu có thể lợi dụng. Gặp phải Pharaoh cùng vương tử đi ra, trong lòng run lên, lại nghe Pharaoh phân phó nói: "Các ngươi lấy thảm cùng nước, lại gọi phòng bếp đưa chút đồ nhắm rượu đến, theo ta đến boong tàu." Quân y cùng thị nữ nhanh chóng đáp ứng, chia nhau ra chuẩn bị. Raian thầm nghĩ chính mình ở thời hiện đại đều là đi sai sử người khác, nay lại bị người sai, trước khác nay khác, bất tri bất giác cười châm chọc.

Izumin bị Memphis ôm ngang như nữ nhân, lại bị hắn ngang nhiên ôm đi chung quanh triển lãm, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận nhưng Memphis không chú ý tới xấu hổ của y, hưng phấn đưa y đi bốn phía nhìn cảnh biển, nếu không phải cả hai tay đều bận ôm y thì đã sớm vươn tay đi chỉ trỏ.
Vùng biển đại lục này Izumin không biết đã đi qua bao nhiêu lần nhưng mỗi lần nhìn đều thấy có phong vị bất đồng, bị ép buộc mê man đã lâu, lại lần nữa được ngửi mùi biển, nhìn thấy hải âu bay, xa xa là vầng thái dương cao cao trên mặt biển sáng lấp lánh như thủy tinh, ánh nắng trải vạn dặm, một tầng hơi nước bất giác che phủ đôi mắt, trong lòng là xấu hổ, là khuất nhục, cũng thấy trong lòng ý chí đại khai, không khỏi nhớ tới trước kia, chính mình cầm trường kiếm trên biển, cùng hải thuyền địch quốc giao chiến, dùng cường lực cùng mưu lược chinh phục hải đảo, là loại dũng cảm vui sướng khiến người ta hoài niệm đến mức nào, lúc này nhớ đến vẫn thấy hào hùng vạn trượng, giống như mặt trời trên cao, không khỏi thoáng mím môi, lộ ra nụ cười khẽ thoải mái.
Memphis chưa từng gặp qua gương mặt y không hề ưu tư như thế, hoàn toàn chỉ còn biểu tình khoái hoạt đơn thuần, giữa ánh dương quang sáng lạn buổi trưa, người này phảng phất như trở lại thời thiếu niên, con ngươi màu trà phản chiếu ánh sáng mặt trời biến thành ánh vàng rực rỡ, trong sáng lấp lánh, vui sướng mãn nhãn, không khỏi trong lòng khiếp sợ, sợ mình sẽ phá vỡ khung cảnh lúc này, giả bộ như không chú ý, tiếp tục ôm y vòng quanh boong tàu, trong miệng nói gì bản thân hắn cũng không rõ ràng: "Xem bên kia... A, còn có bên kia... Bên kia nữa... Thích không? Ta thật sự rất thích."
Raian cùng thầy thuốc, thị nữ bị bắt đi tới đi lui phía sau bọn họ, nhưng Raian đối với ánh mặt trời Địa Trung Hải cũng là xem trăm lần cũng không chán, nếu lúc này hắn đang ngốc tại đảo Capri Italia, hắn cũng đã sớm lên du thuyền rời bến, cho dù trong tay đang cầm chén nước cũng thấy hân hoan.
Đi hết một vòng Pharaoh mới dừng lại, lệnh bọn họ nhanh chóng trải chỗ ngồi. Thị nữ cùng thầy thuốc bận rộn trải thảm, Raian để đệm lông vũ cùng chăn lên trên. Memphis cúi người buông Izumin xuống, chính mình cũng ngồi xuống sát bên cạnh, sợ y vừa ốm dậy dễ cảm lạnh, cẩn thận đem chăn kéo qua đắp cho y. Đám người hầu nhanh chóng dựng mái che để che nắng. Hai người ngồi xem cảnh biển, Memphis câu được câu không nhàn thoại, Izumin lại không lên tiếng, Memphis cũng không để ý, vẫn thản nhiên kể những chuyện thú vị mình từng gặp. Izumin căn bản không muốn nghe, nhưng có một số việc y cũng chưa từng thấy qua, nghe được một ít chuyện thú vị vẫn là nhịn không được vểnh tai lên. Memphis vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của y, thấy y để ý, lại càng ra sức nói tiếp, tình hình nhất thời cũng coi như ấm áp. Bọn lính xa xa nhìn, thầm nghĩ vương tử này thật có bản lĩnh, vậy mà lại có thể đem Pharaoh xoay quanh. Minue hai mắt lạnh lùng, âm thầm lo lắng, còn Raian là thầm buồn cười trong bụng.
Không lâu sau, đầu bếp liền nhanh chóng mang tới bánh mì nóng hầm hập, vịt nướng cùng rượu đến. Hai tay Izumin vẫn không thể động, thời gian y mê man, việc ăn uống đều là nhờ vào Memphis đút từng miếng, Memphis đã thành thói quen hầu hạ y, phất tay lệnh Raian dâng nước, duỗi tay lấy bình rượu, đang muốn uống một ngụm đút y, đột nhiên tỉnh ngộ nói: "Ngươi mới bệnh dậy, không thể uống rượu." Bận rộn đổi sang bình nước, ngậm một ngụm vào miệng, tách mở miệng Izumin, mạnh mẽ đút xuống. Izumin giãy dụa đủ kiểu không được, cực lực kháng cự vẫn là bị bắt nuốt xuống.
Nước tràn ra chảy xuống theo khóe miệng, không dễ dàng gì đợi được hắn buông tha cho mình, thấy người bên cạnh đều lộ ra ánh mắt kì dị, vừa tức giận, vừa quẫn bách, vừa phẫn hận, thật muốn ra sức mắng, nhưng biết Memphis căn bản không thèm để ý loại chuyện này, chỉ có thể thấp giọng nói: "Ngươi không cần đút, ta tự mình uống được."
Memphis "A" một tiếng, lúc này mới nhớ đến Izumin đã không cần mình đút, nhìn bộ dáng đỏ bừng mặt của y cũng không đành lòng tiếp tục làm y túng quẫn, vì thế đem bình nước kề tới bên miệng để y tự mình uống. Thị nữ lặng lẽ liếc, thầm nghĩ Pharaoh đối nữ nhi sông Nile cũng chưa từng tỉ mỉ như vậy, vương tử Hittite này thật là có phúc, nào biết trong lòng vương tử Hittite chỉ cảm thấy không thoải mái, chỉ là rơi vào đường cùng không thể không như vậy mà thôi.
Đám người hầu nhanh chóng đem bồn rửa tay tới, Memphis trước thay Izumin rửa tay, dùng khăn mặt lau sạch sẽ rồi mới rửa cho mình. Rửa tay xong, Memphis liền hỏi Izumin: "Ngươi xem xem có muốn ăn không, nếu không thích thì gọi phòng bếp làm lại."
Izumin trước khi mê man đã bị bỏ đói bốn ngày, trong thời gian bị bệnh đều ăn thức ăn lỏng, lúc này đột nhiên ngửi thấy mùi đồ ăn, đã sớm bị câu dẫn để ngón trỏ đại động, nào còn so đo cái gì, vì thế chỉ ngón tay nói: "Ta muốn ăn cái kia."
Memphis nhìn y chỉ là thịt chim biển trong bụng nhét rau dưa, nướng mật ong cùng hương liệu, nhanh chóng lấy dao cắt, đưa tới bên miệng y, một bên cẩn thận giúp y cắn nuốt, một bên nói: "Ăn chậm một chút, đừng nghẹn."
Izumin liếc mắt nhìn hắn, thầm nghĩ: "Nam tử hán đại trượng phu, sao có thể học nữ nhân ăn từng miếng nhỏ, giả vờ nhã nhặn." Nhưng dáng vẻ vương tử vẫn giữ đúng tác phong, huống hồ xưa nay Izumin trứ danh là người lễ nghi cao nhã, tuy rằng cắn miếng lớn một chút lại vẫn làm kẻ khác cảm giác người này như thế nào đến động tác ăn cơm cũng dễ nhìn như vậy. Ngược lại là Memphis còn chưa quen hầu hạ người khác ăn cái gì, biến thành một tay đều là dầu mỡ, rất chật vật.
Đám người hầu nhanh chóng lại đổi một chậu nước rửa tay đưa đến, Memphis rửa tay, lại thay Izumin gắp thức ăn. Izumin vốn cực kì xấu hổ nhưng lúc này cũng không còn cách nào, tất yếu phải để người hầu hạ, cũng là tìm thứ mua vui trong gian khổ, mừng rỡ sai bảo hắn, ngược lại cố ý chậm rãi nhai nuốt, kêu bên này, gọi bên kia, náo loạn đến bất diệc nhạc hồ.
Một bữa cơm ăn ước chừng mất hai giờ, mà Memphis cái gì cũng chưa ăn, chờ y ăn xong, đang muốn tự mình ăn, Izumin lại nháy mắt mấy cái nói: "Ta mệt mỏi, muốn ngủ." Memphis nhanh chóng rửa tay, ôm y đứng dậy trở về khoang thuyền. Izumin đoán ra Memphis nghĩ cái gì, vừa lúc thừa dịp chỉnh hắn, cố ý lăn qua lộn lại ngủ không được, đợi Izumin rốt cuộc bị chính mình ép buộc đến mệt mỏi ngủ mất, giờ cơm trưa của Memphis sớm đã qua. Về phần Raian cùng thị nữ đợi trên boong tàu đứng hai giờ, lại bị mệnh lệnh tiếp tục đứng ngoài cửa hầu, trong bụng trống trơn, hai chân đã đau nhức không thôi. Nhưng trong lòng Raian đoán được Izumin là cố ý chỉnh Memphis, cũng không để ý, cười thầm trong bụng: "Vương tử Hittite này ngược lại thật thú vị."
Memphis có kinh nghiệm, bữa tối liền đi ăn trước rồi mới qua đút Izumin. Izumin biết cùng một chiêu không thể làm hai lần, trái lại nghe lời, thuận lợi ăn hết bữa tối. Ăn xong, rửa tay xong, Memphis gọi người lấy thùng tăm khiêng vào, Izumin cả kinh, nhanh chóng nói: "Không chần, ta gọi thầy thuốc đến giúp chà xát là được.'
Memphis biết tâm ý của y, híp mắt nhìn y nói: "Ta không cho phép thầy thuốc trực tiếp chạm vào da thịt ngươi, trái lệnh chém đầu, lại càng không cho phép bọn họ chạm vào dưới eo ngươi, cho nên thời gian qua ngươi cần tắm rửa hay đi vệ sinh đều là ta tự mình động thủ hầu hạ, như thế nào, không hài lòng?"
Izumin không ngờ đường đường một Pharaoh lại làm những chuyện đó, nhất thời không biết nói gì, đang nghĩ phải làm sao thoái thác, cư nhiên lại bị hắn chộp lấy, thoát quần áo, toàn thân lập tức trần trụi, bị ôm tiếng vào trong thùng tắm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét