Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Tam thế chi phong - chương 6

Chương 6
Hạ thân Memphis chỉ mặc một cái khố, hai đùi theo thói quen của người Ai Cập thường ngày là để trần, cùng đầu gối và chân Memphis tiếp xúc thân mật Izumin thực không quen. Trừ hồi thơ ấu ra, y chung quy đời này ít khi cùng bất cứ người nào có tiếp xúc da thịt, bởi vì rất lâu trước kia nữ thần Radha từng hiện lên trong giấc mơ, báo rằng y sau này khó có thể tin được phụ nữ, vì thế y vẫn thủ thân như ngọc chờ đợi người định mệnh của mình, từ khi gặp được nữ nhi sông Nile, vì có thể chính thức cưới nàng, y càng tránh xa nữ sắc, thân là một vương tử, đến nay lại vẫn là một xử nam, càng đừng nói cùng nam nhân có cái gì cơ hội thân mật tiếp xúc. Nam tử tại Hittite đều là thuộc hạ của y, cho dù may mắn trở thành bằng hữu cũng vẫn duy trì lễ nghi cự ly, bởi vậy, y trên cơ bản liền không có cùng người khác động chạm da thịt, huống chi là loại động chạm trong tư thái hoàn toàn bất lực này.
Tư thế này thực sự quá mức ghê tởm, có khi ngựa leo dốc theo đường núi khúc khuỷu, thân mình y trên lưng ngựa sẽ trượt ra đằng sau tựa sát vào eo Memphis, có vài lần, cánh tay trần trụi dưới lớp áo khoác của y đụng phải cái thứ kia của hắn, nga, y thực sự không muốn đi nghĩ tới loại chuyện này, nhưng cách một lớp khố, cái thứ dù đang ngủ say vẫn có thể tích cực đại kia làm y xấu hổ vạn phần, cả người nổi da gà. Y không biết Memphis đến cùng là suy nghĩ như thế nào, cho dù là đề phòng mình động tay động chân, nhưng cả ngày lẫn đêm đem mình giữ bên cạnh để làm cái gì? Tuy rằng so với cách thức đối đãi tù nhân thông thường là đem kéo sau lưng ngựa, mặt cùng bụi đất làm bạn, ngửi mùi hôi sau mông ngựa, Memphis làm như vậy đối với thương thế của y có lợi hơn nhiều, nhưng y vẫn tình nguyện bị kéo đi để tránh loại xấu hổ này. Có một khắc, y thậm chí hận mình không thể thẳng tay dứt khoát đụng mạnh vào thứ kia, để cho Memphis cả đời này không "lên" được. Nhưng ý tưởng mua vui giữa đau khổ này vừa đi qua, liền càng cảm thấy khuất nhục xấu hổ.
Y theo bản năng động động thân một chút, lập tức kéo theo toàn thân một trận co rút đau đớn, lúc này y mới phát hiện vết thương ở cổ tay mặc dù đã băng bó đơn giản nhưng nếu sau này không được nối lại sẽ không có khả năng quay trở lại chiến trường giết địch, trong lúc nhất thời kinh ngạc, trong lòng phiên giang đảo hải, võ sĩ mất đi lực lượng hai tay khác nào sư tử bị nhổ răng, chính là phế nhân, còn có thể làm cái gì? Tuy rằng biết rõ cổ tay này có thể được nối lại hay không phụ thuộc vào quyết định của Memphis nhưng y cũng không tin vị vua Ai Cập có thể bố thí nhân từ cho kẻ có thù cướp vợ với hắn, muốn y cúi đầu khẩn cầu y càng tuyệt đối không làm được. Có lẽ tay trái sau này sẽ vĩnh viễn bị phế bỏ. Trong bóng đêm, thân thể y có bộ phận nào đó phi thường đau đớn, có bộ phận lại chết lặng cơ hồ không còn cảm giác, nhưng y vẫn vận dụng toàn bộ lực ý chí khiến chính mình tận lực cách xa Memphis một chút.
Làm được chuyện ấy cũng không dễ dàng, mà Memphis hiển nhiên phát hiện, cúi đầu nhìn y một cái, tuy rằng từ góc độ này chỉ có thể thấy lưng cùng mái tóc bạch kim bay tán loạn theo gió nhưng hắn ý thức được y tỉnh lại. Một đôi tay như gọng kìm sắt bắt được cái eo đang giãy dụa, một phen ấn xuống đùi mình, hơn nữa còn cố ý nâng chân lên một chút. Đến lúc này, thân mình Izumin cơ hồ đều nằm trên đùi hắn, hơn nữa bởi vì hắn nâng cao chân mà thân thể bị lật nghiêng, toàn bộ lồng ngực tựa vào hạ thân Memphis. Đương nhiên Memphis không có chú ý tới mình đang theo bản năng muốn ủ ấm thân mình bị gió núi thổi lạnh của Izumin, chỉ đơn giản cho rằng muốn giam cầm tù binh không nghe lời, nhưng khi chân hắn tiếp xúc tới khoảng da lộ ra ngoài của Izumin vẫn không nhịn được nghĩ: "Y quả nhiên lạnh.". Mà vô thức đem thân mình Izumin ấn càng chặt vào người mình.
Izumin khóc không ra nước mắt cảm thụ đầy đủ cái thứ có thể khiến Memphis tự hào kia toàn bộ dán lên ngực mình, càng muốn chết hơn là trên người y cái gì cũng không mặc, vật kia theo mỗi bước chân ngựa tiến lên lại lung lay ghé sát vào làn da mẫn cảm của y, mà khí tức thuộc về nam nhân trên người Memphis lại khiến y càng cảm thấy một loại buồn bực vì bị mạo phạm, tuy rằng biết rõ đối phương rất có khả năng là vô tình nhưng y không thể không kịch liệt đấu tranh. Memphis kỳ quái, tù binh này vì cái gì lại muốn làm loại giãy dụa cường liệt mà vô dụng như vậy, hắn chỉ dùng một bàn tay khống chế ngựa, một tay còn lại chặt chẽ ấn định y. Izumin lúc này căn bản không có dư thừa thể lực cùng hắn đối kháng, đấu tranh vài lần đều vô dụng, chỉ phải mặc cho số phận, để cho vật kia cọ xát trên ngực mình, muốn nôn mửa, lại bị vải nhét miệng, nôn cũng nôn không được. Y không thể không nhắc nhở chính mình, đây mới chỉ là bắt đầu, hôm nay nếu không nhẫn nhịn được, ngày sau không biết còn chịu bao nhiêu tra tấn, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại.
Memphis vừa lòng cảm nhận được người bên hông rốt cuộc phục tùng an tĩnh lại nhưng một tay còn lại không có buông y ra, bất tri bất giác, đến cả chính hắn cũng không phát hiện, bàn tay hắn đang từ ấn định giam cầm biến thành ôm nhẹ, bởi vì cảm giác hạ thể thân mật tiếp xúc cùng một thân thể khác thực sự rất bay bổng . Đương nhiên Pharaoh tuyệt sẽ không thừa nhận điểm này, anh minh vương tử tối cao trong mắt người Hittite lúc này giống như một tiểu miêu ngoan ngoãn nằm trên đùi hắn, ngựa bước một bước, thân mình y liền cọ xát lên hạ thân hắn, chậm rãi, tuy rằng Izumin chỉ cảm thấy ghê tởm, xấu hổ cùng kiệt lực nhẫn nại, nhưng Memphis lại cảm nhận trạng thái vi diệu khi thân thể bị trêu chọc đến hưng phấn lại không thể tận hứng, hắn thậm chí cảm thấy thứ kia của mình to lên một chút, nhưng không biết vì cái gì, hắn mặc cho loại cảm giác ngoài ý muốn này kéo dài mà không nghĩ ngăn cản.
Nhưng Izumin cảm giác càng ngày càng tệ. Y lúc này đã không rảnh chú ý tới thân mình Memphis biến hóa. Y hiện tại đang lâm vào cảnh càng đáng xấu hổ lẫn phiền toái hơn. Đúng vậy, đối với vương tử mà nói, lại là một tai nạn nữa ập đến. Đó chính là ————————
Y tiêu chảy!
Suốt ba ngày, chỉ có đêm qua bị Memphis uy chút thức ăn lỏng, mà gió thổi, phơi nắng, mưa rừng, phát sốt, đau xót, lưng ngựa xóc nảy, lại bị thuốc an thần làm cho chìm trong trạng thái hôn mê không biết gì, một khi thanh tỉnh, tất cả những thứ đó đều nháo dậy, càng chết người hơn là bụng đã hồi lâu không có gì hiển nhiên không thể đón nhận chút thức ăn lỏng cùng nước lã tối qua, nghiêng trời lệch đất hỗn loạn đánh nhau trong bụng y.
Y hiện tại rất muốn làm việc mà tất cả mọi người đều sẽ làm kia. Nhưng là y nói không nên lời cũng làm không được.
Izumin mạnh mẽ nhẫn nại lại nhẫn nại, ba ngày qua, trên người y luôn có một tầng mồ hôi, cứ bị gió thổi khô một hồi lại tiếp tục bao trùm, hiện tại, thân thể y liên tục nhúc nhích, thân mình không yên biến hóa góc độ, mồ hôi rơi như mưa, từ trán, sau lưng đến bộ vị dưới eo, mồ hôi không ngừng rịn ra, miệng bị vải nhét chặt, phát ra thanh âm nho nhỏ không rõ, ngay cả muốn cắn chặt răng cũng không thể.
Memphis cho rằng Izumin lại đang kháng cự tình cảnh bị bắt giữ, huống chi chính hắn cũng đang say mê cái cảm giác vui sướng vi diệu khi bộ vị bí mật được thân thể zumin mát xa, bàn tay đang ôm nhẹ lại biến thành nghiêm khắc kìm chế. Vật kia của hắn đang từ từ ngẩng đầu, có xu thế càng ngày càng trướng lớn, hắn giả vờ như không biết mặc kệ sự tình phát sinh, nếu Izumin chú ý đến biến hóa này, chỉ sợ đã sớm hận không thể ăn thịt hắn. Nhưng Izumin sớm đã bị cảm giác trong cơ thể làm cho cái gì cũng cảm thụ không được, chỉ có thể đau khổ áp lực, trong lòng đem Memphis mắng đến hàng nghìn hàng vạn lần, duy độc không nghĩ tới thứ đang dán trên ngực mình.
Rốt cuộc, vào lúc Memphis cảm giác có điểm không thích hợp, đang muốn cúi đầu, lúc này con ngựa lại nhảy lên tránh một tảng đá, chấn động đột ngột làm Izumin không thể kiềm được, động thân một cái, chất lỏng nóng ướt nhanh chóng thấm xuống đùi Memphis. Memphis còn chưa minh bạch, Izumin đã hồi thần, toàn thân lâm vào túng quẫn, xấu hổ nhắm nghiền hai mắt, cả người co lại thành một đoàn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét