Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Tam thế chi phong - chương 14

Chương 14
Đột nhiên từ miệng vết thương truyền đến đau đớn càng lớn, một khối thịt nhỏ bị Izumin cắn khỏi thân thể. Hắn lắp bắp kinh hãi, đè lại miệng vết thương đổ máu, nhìn ánh mắt bi phẫn cừu hận của người dưới thân, Izumin mấy nhát liền đem miếng thịt kia cắn thành mảnh nhỏ nuốt xuống, lại muốn nhào lên, Memphis chỉ có thể ấn chặt y xuống, cao giọng hô: "Ngươi bình tĩnh chút!"
Bình tĩnh? Bình tĩnh? Izumin vốn tưởng rằng bản thân đã cái gì cũng đều nghe không được, đầu óc hỗn loạn cư nhiên lại bắt được những lời này, y quái dị nhìn Memphis, đột nhiên ha ha nở nụ cười: "Ngươi muốn ta bình tĩnh? Hung thủ! Nếu ta giết nữ nhi sông Nile mà ngươi yêu nhất, ngươi sẽ thế nào? Ha ha ha ha...."
Y cười đến nước mắt lại một lần chảy ra, nếu thật có thể giết nữ nhi sông Nile, có lẽ y sẽ không bao giờ phải đau lòng. "Ha ha ha ha ha....." Y tưởng rằng mình có thể nhẫn, nhưng mà lúc này đây lại vô pháp nhịn xuống, nước mắt càng ngày càng nhiều, ướt hai gò má, ướt hai bên tóc mai, thấm xuống cả lớp thảm dưới đầu.
Memphis nghĩ đến, trước kia cùng y trải qua vài lần giao đấu ngắn ngủi, y đều từng hướng mình gầm lên: "Trả lại mạng cho muội muội ta!" Khi đó chỉ nghĩ là dục gia chi tội, không ngờ chân tướng sau lưng thực sự lại là như thế. Nhìn y rơi vào điên cuồng, trong lòng một trận co rút đau đớn. Muốn vì y lau đi nước mắt, lại gian nan không thể nhấc tay.
Trong lòng tính toán, đến cùng là ai làm? Là ai có thế lực lớn như vậy có thể ở trong cung xuống tay giết hại công chúa Hittite, lại có năng lực đem sự thật che giấu cẩn thận như vậy? Imhotep? Đại Tế Ti? Vương tỷ?
Không, Imhotep luôn lấy lợi ích quốc gia làm trọng, tuyệt sẽ không làm ra loại chuyện gây tổn lại lợi ích của Ai Cập, phá hư quan hệ đồng minh như vậy. Thế lực Đại Tế Ti còn chưa đủ để xâm nhập vào trong cung, muốn hoàn toàn che giấu càng không có khả năng. Chỉ có một người! Chỉ có một người có đầy đủ động cơ cùng thế lực! Chỉ có người từ nhỏ đã luôn lấy việc độc chiếm mình làm mục tiêu, vì yêu mình thậm chí từng mưu hại Carol, giúp Babylon tấn công Ai Cập, vương tỷ! Lúc ấy nàng thân là nữ vương Ai Cập, lấy tâm ghen tị của nàng, mắt thấy sắp cùng mình thành hôn, lại thấy mình cùng công chúa Hittite có cử chỉ thân mật, làm ra loại chuyện này là hoàn toàn có thể nghĩ tới!
Memphis nhìn người dưới thân vẫn cuồng liệt giãy dụa. Không thể tưởng được, người phá hư minh ước trước lại chính là Ai Cập. Tuy rằng vương tỷ đã gả cho vua Babylon Ragashu, cũng cùng Ai Cập trở mặt thành thù, nhưng là, lúc ấy nàng dù sao cũng là nữ vương Ai Cập, việc lúc ấy nàng làm, Ai Cập không thể không gánh vác. Huống chi hiện tại không có bằng chứng, Izumin sẽ tin tưởng sao?
Trong lòng từng đợt ý nghĩ cuồn cuộn, không biết như thế nào cho phải, nghe được Izumin một tiếng cười to: " Đến lúc này ngươi còn không chịu thừa nhận sao? Memphis!" Y trừng đến khóe mắt muốn nứt ra, quát: "Ngươi muốn xâm phạm nàng, nàng không chịu, ngươi liền giết nàng, có phải hay không?" Miệt thị cùng phẫn nộ trong mắt cơ hồ muốn bao phủ lấy Memphis: "Giống như đối với ta có phải hay không? Giống như thiếu chút nữa đem ta dìm chết đuối, ngươi thuận tay đem nàng thiêu chết?"
Nếu không phải bị những lời kia làm cho không rét mà run, Memphis cơ hồ muốn kinh ngạc vì tốc độ suy diễn của y. Nhưng loại giải oan này chỉ nói không đâu thể phân biệt được, chỉ phải nói: "Ngươi tin ta một lần! Việc này không phải ta làm! Chờ ta trở về, chắc chắn tra ra manh mối, cho ngươi một cái chân tướng!"
Izumin cười lạnh một tiếng, cái gì cũng không chịu tin tưởng, đột nhiên phi một tiếng, một búng máu lẫn nước bọt bắn lên mặt Memphis. Nếu là bình thường, Memphis đã sớm một quyền ngay mặt đánh xuống. Nhưng giờ phút này, hắn cái gì cũng không thể làm.
Hắn vừa giơ tay lau đi vết nước bọt, vừa lớn tiếng gọi binh lính ngoài cửa. Hai binh lính kia vốn được Minue phân phó, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm nhìn miệng, giống như tượng đá đứng canh bên ngoài, cái gì cũng không nghe, chỉ e chọc phải phiền toái không nên chọc. Lúc này nghe được Pharaoh gọi, bất đắc dĩ vọt vào trong, không biết sẽ gặp phải chuyện bí mật gì. Đã thấy nhà vua nằm sấp trên thảm trải sàn, đè chặt vương tử Hittite, đầu vai đang đổ máu, mà trên miệng vương tử Hittite dính tơ máu, còn đang kiệt lực giãy dụa, thấy thế nào cũng giống trường hợp hành thích bất thành, lại cái gì cũng không dám biểu lộ.
Memphis nói: "Mau tới chỗ quân y lấy dược an thần đến."
Binh lính vội vàng nghe lệnh, phi chân chạy đi. Không tới một hồi, dược an thần đã tới tay, Memphis một tay tiếp nhận, một tay vốn đè vương tử chuyển thành bóp miệng y, vương tử liều chết quay đầu không chịu uống dược, Memphis bất đắc dĩ nhìn thoáng qua, ngửa đầu uống một ngụm, dùng lực bắt lấy cằm vương tử, tách ra bờ môi của y, miệng đối miệng rót xuống. Vương tử từ yết hầu ô ô kháng cự, lại bị bắt nuốt dược. Hai binh lính đứng ở một bên đều đỏ mặt, nhưng lại sợ lập tức sẽ bị Pharaoh trách phạt.
Memphis không kiên nhẫn nói: "Còn không mau lui ra." Trong tay vẫn nắm chặt cằm vương tử. Binh lính nhanh chóng lui ra ngoài, trong lòng đa tạ thần Ra phù hộ.
Qua hơn nửa ngày, dược lực phát tác, Izumin rất không tình nguyện, lại vẫn dần dần lâm vào ngủ mơ, ánh mắt rốt cuộc không mở ra được. Sợi tóc dán ở trên mặt, bên miệng vừa là tơ máu, vừa là nước bọt, vừa là nước thuốc, cực độ chật vật.
Memphis cũng mệt mỏi, lại nói chỗ nào đó đêm nay vừa bị Izumin ác chỉnh, hắn không muốn nói với thầy thuốc, chỉ có thể tự mình nhịn xuống, lúc này vừa buông lỏng, liền cảm giác mơ hồ còn đau, cả người càng mệt cực kì, nhìn Izumin một hồi, than nhẹ một tiếng, ôm y lên giường, chính mình cũng nằm bên cạnh, kéo chăn lên, cứ như vậy ôm người nọ ngủ.
Trong mộng, mơ hồ có thanh âm thiếu nữ tóc bạch kim nói với mình: "Memphis, ta.... đã hoàn toàn yêu Ai Cập." Chính mình đáp: "Như vậy, ở lại quốc gia này cả đời là tốt rồi!" Nàng thâm tình nhìn mình: "Người trong tim ta là ngươi..." Đột nhiên, khuôn mặt kia biến thành Izumin, cảm giác hạnh phúc lại mạnh mẽ như thế, hận không thể vĩnh viễn không cần tỉnh lại, tuy rằng.... tại trong giấc mộng này, hắn cũng rõ ràng, đây chỉ là mơ, một giấc mơ đẹp không có khả năng thực hiện....
Hừng đông, khi Memphis từ trong mộng tỉnh lại, trong lòng vẫn ôm chặt người còn đang mê man kia. Trải qua đại chiến tình cảm cùng thể lực tối hôm qua, lúc này trong lòng chỉ còn lại hư không, còn có chua xót nói không nên lời. Hắn nhìn nhìn gương mặt trong lòng, cảm giác người trong lòng thân thể nóng rực, không khỏi nhăn nhíu, xem ra Izumin lại phát sốt, cũng không phải chuyện tốt. Lại nhìn phía trên mình một đống hỗn độn, đêm qua cũng chưa thanh lý qua liền ngủ, hơn nữa y cũng quá lâu rồi chưa tắm rửa. Nghĩ nghĩ, Memphis đứng lên, kéo cửa gỗ, phân phó ra ngoài: "Ta muốn tắm rửa."
Tuy là tiểu thành nơi biên cảnh nhưng nề nếp ăn ở sinh hoạt đều vẫn duy trì phong cách điển hình của Ai Cập, cỏ lau trang trí bốn vách tường, tranh vẽ cây cói giấy cùng cảnh bắt vịt hoang, công trình có thể nói là xa hoa nhất nơi này, lúc này chứa đầy nước nóng, trên mặt nước phiêu đãng vô số cánh hoa sen trắng cùng hoa hồng, dầu vừng cùng công cụ mát xa cũng chuẩn bị sẵn sàng, bọn thị nữ khom người nghênh đón nhà vua đến. Chỉ là, trong tay ngài lại ôm tù binh Hittite kia.
Nhìn đến tầm mắt các nàng dừng trên người Izumin, Memphis không vui phất phất tay nói: "Đều đi xuống, ta không cần người hầu hạ." Đem chăn trên người Izumin bọc chặt lại một chút.
Đợi thị nữ đi hết, hắn mới cởi bỏ chăn, đem vương tử trần trụi cẩn thận ôm vào trong ngực.
Hành vi nóng nảy đêm qua đã thành quá khứ, vương tử gương mặt một mảnh bình thản, chỉ còn sót lại dấu tích nước mắt, máu, mồ hôi chứng minh kia không phải là mộng. Memphis lẳng lặng nhìn y, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô lực đau thương. Đây là tư vị hắn rất ít khi nếm thử, lần cuối cùng nếm thử là khi Carol bị trúng độc khó có thể chữa trị, nhưng là lần này có chút bất đồng. Trước kia chỉ là ngoại lực cách trở, có thể đổ lỗi cho vận mệnh, nay, cách trở lại là nhân tâm, không thể chinh phục cũng không thể bắt giữ. Nên làm thế nào cho phải đây? Có một khắc, hắn thậm chí mặc kệ chính mình đi tưởng tượng tư vị giết chết Izumin, nhưng ngay sau đó lắc đầu, từ bỏ.
Hắn cởi quần áo, suy xét đến chỗ nối xương không thể dính nước, trước dùng khăn mặt để bên cạnh ao đem tay trái vương tử bọc kĩ, sau đó ôm vương tử chậm rãi chìm vào trong nước, ngồi tựa cạnh ao, tay cầm đến một cái khăn mặt khác, tẩm nước, thay vương tử tắm rửa.
Tóc vương tử tuy trải qua mấy ngày mưa gió bụi đất tàn phá, vẫn rất mềm mượt, lau qua một chút liền hiện ra ánh sáng bạch kim minh diệu, sờ ở trong tay mềm mại như tơ tằm thượng hạng xinh đẹp. Mà bụi đất trên người sau khi rửa đi, da thịt càng thêm trắng như tuyết, sáng bóng tự nhiên, tay Memphis sờ lên cảm giác thật trân quý, đối lập với làn da màu đồng cổ đặc hữu của người Ai Cập, phảng phất có cảm giác như sẽ làm bẩn y.
Nhớ tới cỗ mùi thơm trên cơ thể y, liền cúi lại gần, thực sự có một loại mùi hương thanh mát từ trong xương cốt lộ ra, không phải hoa cũng không phải tinh dầu, nổi bật vô cùng. Cái loại cảm giác kích động này, giống như trong đêm tân hôn cùng Carol, thấy nàng phượng thể hàm hương ngồi trên giường lớn ở tẩm cung chờ đợi mình. Nhưng giờ phút này ôm người này, nhớ tới vài chuyện đêm qua, tâm tư một điểm khinh bạc cũng không có, duy chỉ có ý thương tiếc càng ngày càng sâu.
Trong lòng ý nghĩ chuyển liên tục, động tác tay lại một khắc cũng chưa ngừng, dần dần lau đến hạ thân, dưới ánh mặt trời, so với dưới ánh trăng nhìn càng rõ ràng hơn, thấy chỗ đó của y hoàn toàn bất đồng với phong tục của người Ai Cập. Người Ai Cập thích đem lông tóc dưới hạ thể toàn bộ cạo đi, giống như bóc trứng gà luộc, lõa lồ hết thảy. Người Hittite lại lưu giữ mọi thứ theo tự nhiên, chỉ thấy bụi cỏ, bên trong cất giấu vật hồng sắc, Memphis bất giác cười, quả nhiên vẫn là xử nam (zai tân =))), thứ kia đúng là bộ dáng chưa bao giờ sử dụng qua, vô thức cười trêu tức, nhẹ chạm một chút, mềm mại ấm áp, phấn phấn nộn nộn, xem ra ngay cả "Thần tay phải" sợ rằng cũng rất ít dùng tới. Thật khó cho y, tuấn mỹ như vậy, thân là vương tử một quốc gia, lại từng chu du các nước, sao có thể ở giữa ngàn vạn nữ tử tấn công thủ thân được như thế? Không công rơi vào tay Memphis, để hắn được tiêu hồn. Không khỏi nhẹ nhàng niết một phen, chỉ sợ đem y niết hỏng, lại luyến tiếc buông tay. Chính mình cũng thấy buồn cười, Ai Cập luyến đồng không thiếu, bản thân chưa bao giờ nghĩ tới nam phong, hôm nay đối với vật của nam nhân lại là yêu thích không buông tay, thật sự là trước khác nay khác.
Đem đầu y tựa vào trong ngực, cẩn thận lấy tay bộ lộng thứ kia. Lại cùng người Ai Cập bất đồng, người Ai Cập từ bé đã cắt bao quy đầu, y nơi đó vẫn còn tự nhiên hoàn toàn. Người nọ uống vào dược an thần liền ngủ cực kỳ trầm ổn, đến Memphis như thế nào bộ lộng cũng không biết, nhưng thân thể vẫn có bản năng, vật kia sau nhiều lần vuốt ve cũng run run rẩy rẩy dần dần đứng dậy. Nhìn kĩ, vẻ ngoài cao to xinh đẹp tuyệt trần (cái này đúng theo nguyên văn, tui 0 chém chữ nào đâu), lại vì là xử nam, phấn nộn tinh tế, cùng chủ nhân giống nhau chịu đựng lại khoái hoạt, nắm trong tay ôn nhuận hoạt bát, căng đầy ấm áp, trên đỉnh lộ ra sáng bóng đẹp hơn cánh hoa, như trăng tròn viên mãn. Lỗ nhỏ trên đỉnh bị nhẹ nhàng chạm một cái liền mẫn cảm run rẩy.
Memphis nghĩ y cũng đã vài ngày chưa tắm rửa, liền lộn bao quy đầu thay y tẩy, may mà bao quy đầu không dài, cũng không dơ bẩn. Vì thế càng thêm bộ lộng, thân xử nam sao có thể chịu đựng vuốt ve như thế, không bao lâu, ngay cả Izumin đang trong mê man cũng không khỏi rên rỉ ra tiếng, mắt không thể mở, tứ chi không thể động, miệng lưỡi khẽ mở, phần eo run rẩy, bắn trên tay hắn. Thanh âm mềm mại ngọt ngào kia là thứ Izumin khi thanh tỉnh tuyệt không có khả năng phát ra.
Trải qua một đêm khôi phục, hạ thể Memphis đã sớm kêu gào muốn điên, nhưng biết rõ y lúc này tuyệt đối không thích hợp thừa nhận mình, chỉ phải cắn răng nhẫn nại. Một phen nghe tới thanh âm kia càng là khó nhịn, trong lòng vẫn tính toán: "Làm? Hay không làm? Làm? Hay không làm?" Nếu không có màn ngả bài đêm qua, lúc này bảo hắn làm thực sự rất dễ dàng, nhưng nghĩ đến y đêm qua bi phẫn kích động điên cuồng, cũng quy không nỡ đả thương y, chỉ có thể tự mình động thủ, nhìn gương mặt ngủ say đến an bình khờ dại, hoàn toàn không cảm giác được nguy hiểm, hắn thở hổn hển như trâu, thật hận không thể đem người này từng ngụm nuốt vào bụng.
Không dễ dàng phát tiết xong, nhìn người trong lòng vẫn điềm tĩnh ngủ, trong lòng đột nhiên hi vọng có thể làm cho y nhiễm lên mùi vị của mình, vì thế nổi ý xấu đem bạch dịch tiến vào giữa môi y, người đang mê man nào biết phân biệt thế nào, theo bản năng ngậm lấy ngón tay hắn, giống như trẻ sơ sinh mấp máy môi, đôi môi dính nước trơn bóng, những chỗ khô nứt đã nhạt hơn nhiều lắm, lúc này giống như một đóa hoa mềm mại, co rụt mút lấy ngón tay Memphis. Memphis tới nước này, rốt cuộc minh bạch cố sự trong thần thoại về thần Horus cùng thần Seth, tuy rằng có thù không đội trời chung, đấu sinh đấu tử, lại vì sao có thể thủ giao cho nhau, còn lừa đối phương ăn tinh dịch của mình(1). Bất giác lại cười.
Lúc này mới nghĩ đến hạ thể còn chưa rửa sạch, vội nâng hai đùi y lên, đôi chân trắng nõn trong nước như một đôi thủy tiên nở rộ trong hơi nước trắng mờ. Memphis rốt cuộc nhẫn không được nữa, đẩy y lên cạnh ao, vùi đầu hôn lên hai đùi y, chỉ cảm thấy trong lòng như đánh trống, tình dục sâu trong cơ thể lại lần nữa đứng lên. Thấy lỗ rốn nhợt nhạt như viên minh châu trên thắt lưng, không khỏi vươn lưỡi liếm lại liếm. Liếm bên trên lại cảm giác bên dưới vắng vẻ, hận không thể có mười cánh tay mười cái lưỡi, một một nơi đều có thể chạm đến mới tốt. Nhất thời lại khó kiềm chế, tách hai chân y đặt lên vai mình, tách mở hai cánh mông tuyết trắng, tiến thẳng tới hoa viên bí mật bên trong.
Địa phương kia, sắc, mùi, màu đều không làm người ta phản cảm, màu hồng nhu nhuận phấn nộn, vì chủ nhân đang ngủ mà thả lỏng, Memphis chen một ngón tay vào, tuy rằng căng chặt khó có thể chứa dị vật nhưng cũng không có kháng cự. Memphis chậm rãi dùng ngón tay mở rộng nội bích, dần dần cảm giác bên trong mềm mại hoạt động, có thể dung một ngón tay tiến vào, cơ thịt trong tiểu huyệt mút lấy ngón tay, vừa ấm vừa nóng, không khỏi lại thêm một ngón nữa, chung quanh tỉ mỉ mát xa, cảm giác chỗ đó dần dần thích ứng thả lỏng, hơi do dự, đem ngón tay rút ra, để vật cứng lại lần nữa dâng trào của mình chậm rãi đi tới.
Trong mộng Izumin cũng có cảm giác, muốn tỉnh lại lại không thể, chỉ có thể ở trong mộng giãy dụa, phát ra tiếng khóc kháng cự, não Memphis muốn xung huyết, cơ hồ không thể khống chế chính mình, một chớp mắt kia cảm giác thật dài lâu, nhìn mặt người dưới thân mà trong lòng ngũ vị tạp trần, thật khó có thể quyết định.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Memphis rốt cuộc thở dài một tiếng, nắm hai bên cánh mông y, kẹp chặt dục vọng chính mình, coi đây là thay thế, chậm rãi luật động. Thân mình Izumin theo mỗi một lần trừu động mà trước sau đong đưa, ở trong mộng, y mơ thấy cảnh tượng làm người ta tức giận xấu hổ, lại như thế nào cũng không thể tỉnh lại.
Rốt cuộc xong việc, Memphis cầm lấy khăn bông đã chuẩn bị tốt bên cạnh, học cách ngày xưa thị nữ làm cho mình, đem nước trên người cùng trên mái tóc bạch kim của Izumin lau khô, lại vắt khăn, tẩm dầu vừng, từng chút một chà lau làm da người dưới thân.
Khi hắn một thân nhẹ nhàng khoan khoái ôm vương tử rời khỏi phòng tắm, lời đồn đã lan truyền trong quân đội. Lời đồn phiên bản như sau:
Bệ hạ cưỡng bức Izumin vương tử!
Nói bậy, là Izumin vương tử dụ dỗ bệ hạ!
Ta liền biết y là yêu nghiệt!
Y nhất định dùng vu thuật!
Đúng, không có vu thuật, Pharaoh anh minh của chúng ta sao có thể dễ dàng như vậy liền quên nữ nhi sông Nile!
A, chúng ta phải vì nữ nhi sông Nile báo thù!
Muốn hay không đợi hồi thành xong đi tìm thần quan?
Đệ đệ Nebanon của bệ hạ không phải là thần quan sao?
Vậy chúng ta đi tìm ngài ấy, thần quan hẳn sẽ có biện pháp đi!
Đủ loại như vậy, Memphis cũng không biết nguy hiểm đã lặng lẽ mai phục bên người Izumin, hắn chỉ là phân phó: "Lấy sữa trâu đến!" Đợi sữa trâu đưa đến, hắn lại một lần nữa miệng đối miệng uy cho vương tử.
Chú thích:
(1) Cái vụ này lúc đầu ta còn tưởng là thằng cha Memphis tinh trùng thượng não nên chém bừa nhưng ai dè nó là có thật =)) Dài lắm nên 0 kể ra đây đâu, ai tò mò thì vào đây mà tìm hiểu =)))): http://epistle.us/hbarticles/ancientegypt1.html
Ôi má ơi, tìm mãi mới được chỗ cắt chương, thế là cái chương này nó dài miên mannnnn~~~ 7 trang, hơn 3500 word, đánh xong bả vai muốn rời ra luôn :'( *cầu an ủi...*

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét