Chương 23
Cầu nguyện qua
đi, Memphis nâng lên hai chân Izumin, gác lên vai, làm cho cái miệng nhỏ nhắn
kia triệt để dung nạp chính mình. Đến lúc này, hắn vừa vặn thấy được vết thương
trên vai y, chú ý tới vết sẹo đã lên da non, không khỏi nói: "Nơi này ngược
lại lành thật mau." Nơi này vừa gãy xương lại vừa bị viên đạn làm cho viêm
tấy, dùng bí dược hoàng gia Ai Cập trị liệu, hơn nữa còn có thuốc hạ sốt từ hiện
đại của Ryan, tự nhiên so với hai nơi trọng thương kia lành mau hơn. Izumin
nghe được cũng không đáp lời, không giãy dụa, chỉ yên lặng thất thần rơi lệ.
Vết sẹo kia sau
khi bong vẩy, lưu lại một đạo dấu vết màu hồng. Memphis càng nhìn càng cảm thấy
đáng thương, cúi đầu ở trên dấu vết ấy hạ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng, Izumin không
khỏi run lên, lại muốn co chân lên nhưng khớp xương đầu gối nhanh chóng bị giữ
chặt, không thể động đậy. Memphis lại ngẩng đầu, trong ánh mắt mang chút mê loạn,
giống như mây đen vần vũ, hốc mắt hơi đỏ lên, thấp giọng nói: "Đều là ta,
khiến ngươi chịu nhiều khổ như vậy, về sau sẽ không."
Hắn nói hết sức
hữu tình, Izumin lại nổi da gà toàn thân, thầm nghĩ người này sao lại buồn nôn
như đàn bà vậy? Nhưng tình cảnh lúc này, như thế nào có thể cứu vớt chính mình,
trong đầu Izumin điên cuồng suy nghĩ.
Thanh âm Memphis
khàn khàn nói: "Izumin, ta sẽ đối tốt với ngươi, tin tưởng ta." Thẳng
eo, vật kia liền hướng huyệt khẩu đánh tới. Izumin nhắm lại hai mắt, nước mắt
như mưa, đột nhiên thè lưỡi, dùng hết toàn lực cắn xuống.
Nếu phải chịu loại
nhục nhã này, y tình nguyện chết đi!
"Ba" một
tiếng, cả khuôn mặt y đều bị một bạt tai đánh cho nghiêng sang một bên. Hành động
tự sát không thể thành công, chỉ để lại tơ máu chảy ra bên miệng cùng đầu lưỡi
bị thương đau đớn.
Lỗ tai Izumin bị
đáng đến ầm vang rung động, hơn nửa ngày không nghe được Memphis nôn nóng kêu
cái gì, khi phục hồi lại tinh thần mới phát giác Memphis đang nâng mặt mình, mà
gương mặt vốn tràn ngập dục vọng lúc này lại rơi xuống nhiệt lệ.
Không muốn chết!
Không thể chết! Tuyệt không cho phép người này cứ như vậy chết đi!
Thời điểm Memphis
còn không ý thức được, thân thể đã làm ra phản ứng trước, một chưởng thật mạnh
ném ra, đem vương tử đánh cho đầu nghiêng sang một bên. Kia khuôn mặt chảy máu,
khóe miệng vương tơ máu, nhưng người còn sống. Memphis nhìn ra được ý muốn chết
của y có bao nhiêu lớn.
Thứ kia của Memphis
mới chỉ tiến đầu vào, nhưng kẹt ở nơi đó, không dám tiếp tục động, trong lòng
rõ ràng, phải thương lượng, không thể lại bắt buộc y, lại buộc y, y nhất định sẽ
chết.
Nhưng là, hắn
không muốn y chết, hắn muốn y sống, nhận tình yêu của hắn, cái ôm của hắn, hết
thảy của hắn!
Thời điểm Izumin
rốt cuộc có thể mở miệng, câu đầu tiên liền là: "Đi ra ngoài!"
Memphis khóc
không ra nước mắt, chưa bao giờ bắt buộc người khác lên giường cùng mình, lần đầu
tiên cường bạo một người, không thể để đến mức cứ thế ngoan ngoãn lui ra ngoài,
dưới tình huống vừa bi thương vừa khó có thể nhẫn nại dục hỏa, vật kia ngược lại
trướng càng lớn.
Hắn cắn răng một
cái, vẫn là rút ra.
Khóe mắt Izumin rơi
xuống một giọt lệ, y nhắm mắt lại không nói lời nào, chỉ có lồng ngực kịch liệt
phập phồng bán đứng tâm tư của y. Memphis chỉ cảm thấy giờ phút này thật khó nhẫn
nại, bên trong thân thể như dung nham nộ trào, dục vọng ngẩng lên khó kiềm chế.
Nhưng là, hắn không dám, hắn thật sự không dám đối mặt với hình ảnh vừa rồi một
lần nữa. Cho dù biết chỉ cần đem khăn mặt nhét vào miệng y là có thể muốn làm
gì thì làm, hắn vẫn không thể, không đành lòng, không thể nhẫn tâm.
Memphis chưa bao
giờ quý trọng một người như thế, cũng chưa từng khát vọng một người như thế,
chưa bao giờ sợ hãi mất đi một người như thế.
Trên mặt Izumin rốt
cuộc có huyết sắc, y chậm rãi mở mắt ra, nhìn dục vọng cùng kích tình còn chưa
hết của Memphis, gian nan bật hơi, mở miệng:
"Ngươi muốn
một ta đã chết, hay là muốn một ta còn sống?"
Memphis sửng sốt,
trong lòng minh bạch ý tứ của y, cân nhắc.
Izumin tiếp tục
nói: "Nếu ngươi muốn một ta đã chết, như vậy ngươi có thể làm tiếp, thế
nhưng ta thề, về sau ta sẽ dùng hết thảy biện pháp tự sát, đời đời kiếp kiếp ta
đều sẽ thống hận ngươi. Nhưng, nếu ngươi muốn một ta còn sống, ngươi liền dừng
lại, ta cũng thề, ta nguyện ý thử tiếp nhận ngươi, ta... ta sẽ nguyện ý thuộc về
ngươi."
Memphis không thể
tin được, thật sự không thể tin được mình vừa nghe thấy cái gì. Hắn nhìn lại
nhìn, nghe lại nghe, vẫn là không thể tin được.
Izumin phun ra một
ngụm khí thật dài, trên gương mặt tái nhợt tuyệt vọng lộ ra một tia bi thương
thản nhiên. "Ta là vương tử Hittite, không phải luyến đồng mặc cho ngươi
xâm lược, nếu như ngươi nghĩ đem ta xem như luyến đồng tùy tiện chinh phục, ta
chỉ có cách chết."
Memphis dần dần
nghe ra ý tứ của y, trầm giọng nói: "Ngươi muốn ta làm cái gì?"
Izumin nhìn nhìn
hắn, ánh mắt thê lương khó có thể tin tưởng: "Nếu ngươi thật sự tính toán
muốn ta thì xin ngươi xem ta như vương tử Hittite, đường đường chính chính
nghênh đón ta tới quốc gia của ngươi, khiến ta quang minh chính đại đứng ở bên
cạnh ngươi, chứ không phải khiến ta như một luyến đồng bán thân, tùy tiện cho
ngươi đạp hư ——— Hiểu chưa?"
Memphis đích xác
minh bạch, hắn lẳng lặng chăm chú nhìn Izumin một phút đồng hồ, nói: "Được,
đợi trở về Derby, ta sẽ chính thức thông cáo thiên hạ, phái sứ thần tới Hittite
đưa sính lễ, cưới ngươi làm vương phi của ta. Thế nhưng ngươi cũng phải cam
đoan nói được thì làm được, đến lúc đó chính thức gả cho ta."
Trên mặt Izumin lộ
ra bình tĩnh thản nhiên: "Được. Một lời đã định."
"Một lời đã
định. Thế nhưng..." Memphis cúi người xuống, ở bên môi y hung hăng hạ một
nụ hôn, đem vết máu bên môi xóa đi mới nói: "Nếu ngươi lừa gạt ta, ta tuyệt
đối sẽ không buôn tha cho ngươi."
Izumin nói: "Nếu
ta lừa gạt ngươi, kia...." Cắn răng một cái, nói tiếp, "Tùy ngươi xử
trí, không một câu oán hận."
Memphis theo dõi
y, muốn phân biệt ra y là nói thật hay nói giả, nhưng cũng không dám khẳng định.
Nếu có thể đào tâm ngươi này ra xem thì tốt rồi, Memphis nghĩ, trong lòng lại cảm
thấy bi thương vô vọng. Hắn suy nghĩ một chút, kéo Izumin quay lưng về phía
mình, đem hai chân y khép lại, đem vật cứng vẫn như cũ lớn đến mức không thể
tin chen vào giữa.
Izumin đại kinh
thất sắc, suýt nữa hét thành tiếng, vội hỏi: "Chúng ta không phải vừa nói
rồi sao?"
Memphis thấy bộ
dáng sợ hãi của y, nói: "Ngươi yên tâm, ta chỉ mượn mông ngươi dùng một
chút thôi."
Izumin cắn răng
nói: "Ngươi dục cầu bất mãn, sao không đi tìm thị nữ hay tiểu binh?"
Memphis đáp:
"Người khác ta không có hứng thú."
Dán đến bên tai
y, hô hấp nóng bỏng thổi vào lỗ tai, nói nhỏ: "Ta chỉ muốn một mình
ngươi." Izumin tận lực khống chế chính mình không toát ra vẻ chán ghét
nói: "Nếu ta không nguyện ý?" Memphis ôm lấy eo y, lạnh lùng trả lời:
"Nếu ngươi không muốn, vậy ta liền thực sự cắm vào. Hiện tại ta cũng không
cam đoan mình có thể tự chủ."
Izumin lưng thẳng
cứng, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể kẹp chặt mông, để mặc hắn ở giữa khe
mông trừu sáp, thân mình theo luật động của hắn mà phập phồng.
Không biết qua
bao lâu, có lẽ là lâu như một thế kỉ, Memphis rốt cuộc bắn ra, một tay dính
tinh dịch, vươn đến bên miệng Izumin ra lệnh: "Ăn vào!" Izumin bị mùi
vị kia làm cho choáng váng, tất nhiên là không chịu. Memphis nhìn y hai giây,
đem bạch dịch bôi lên trên môi y, mặc y ghê tởm nôn mửa, lại lẳng lặng nhìn,
không nói gì thêm.
Một đêm kia bọn
họ qua loa tắm rửa, kiệt sức trèo lên giường. Izumin rất nhanh tiến vào mộng đẹp,
Memphis ôm y suy nghĩ hồi lâu mới mông lung nhắm mắt ngủ. Lại qua một lúc lâu,
tiếng hít thở của Memphis trở nên vững vàng, Izumin lại mở mắt, ánh mắt thanh tỉnh
nhìn chằm chằm đỉnh màn.
Lần này có thể
trốn, còn lần sau thì sao? Hasas tướng quân, Kathy tướng quân, các ngươi lúc
nào mới có thể liên lạc với ta? Nhất định phải cố gắng đào tẩu bằng mọi cách,
càng nhanh càng tốt. Bây giờ còn có thể lừa Memphis nhưng nếu có ngày hắn biết
ta lừa hắn, hậu quả sẽ như thế nào?
Izumin không muốn
nghĩ tiếp, tinh thần và thể xác quá độ mệt mỏi, rốt cuộc ngủ say.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét