Chương 22
Memphis nguyên bản
cũng chỉ quấn một cái khố trên eo cùng một cái áo choàng, cởi ra rất nhanh, một
tay ôm y, một tay tự đem mình trên dưới cởi sạch sẽ. Izumin trong lòng biết đại
sự không tốt, liều mạng giãy dụa, bất đắc dĩ cả người đều bị khống chế trên tay
hắn, ào một tiếng bị Memphis mang vào trong nước.
Memphis vẫn là cố
kị vai phải cùng cổ tay trái của y không thể dính nước, đem cổ tay trái của y
khoát lên thành bồn, Izumin hay tay đều không thể dụng lực nhưng dưới chân vẫn
có ý đồ muốn nhảy ra, thoát khỏi ôm ấp của hắn, bất đắc dĩ tấm ván gỗ đóng
thành bồn tắm rất trơn, eo lại trượt về trong tay Memphis, vài lần đều kém chút
khiến thân thể mình càng lại gần hắn. Memphis quát: "Nháo cái gì? Trên tay
ngươi bị thương còn có thể dính nước sao?" Đem y ôm càng chặt.
Izumin không nói
một lời. Lý trí y rõ ràng việc chống cự là vô dụng nhưng bảo y không chống cự,
trừ phi là mặt trời mọc đằng tây. Memphis thời gian này dục hỏa vốn sớm tích tụ
không chỗ phóng xuất, thấy y tiếp tục giãy dụa cũng không còn khách khí, xoay người
y lại đối mặt với mình. Izumin kinh hãi, giãy dụa càng thêm lợi hại, mặt nước từng
đợt sóng trào đều là tại y rung chuyển.
Trong phòng
Pharaoh đốt rất nhiều đèn, đèn đuốc huy hoàng, còn khảm dạ minh châu, ánh sáng
phản chiếu lên mặt nước. Hai người lõa thể đối mặt nhau, nhìn thấy nhau rất rõ
ràng. Izumin thị lực rất tốt, trước khi vai phải bị thương, kiếm pháp cùng thuật
bắn cung của y lừng danh trong quân đội. Khi bị xoay người lại, y theo bản năng
vội vàng thoáng nhìn, không may nhìn thấy thứ không nên thấy, không khỏi sửng sốt.
Memphis dung mạo tuấn mĩ nổi tiếng các nước chư hầu, cởi quần áo ra, cơ bắp rắn
chắc mà cường tráng, hai tay hai chân đều hữu lực như sư tử, hình dáng toàn
thân đều cực kiện mỹ cân xứng. Nhưng Izumin cũng không có tâm trí đi ca ngợi hắn,
thứ khiến Izumin kinh hồn táng đảm dẫn đến liều mạng giãy dụa là một thứ khác.
Người thiếu niên
khí huyết phương cương, lại nhiều ngày chưa được toại nguyện, ngạo vật của Memphis
trong khoảng thời gian ngắn đã đứng dậy chào cờ, so với ngày thường ước chừng
tăng thêm một vòng, hết sức uy mãnh, trướng thành màu tím đỏ, mạch máu cuồn cuộn
nổi lên bao lấy mặt ngoài. Mấy ngày trước khi bị trói trên lưng ngựa, thân mình
Izumin đã chạm qua, ngày ấy ở hoa viên tuy trời tối nhưng khi bị bắt lấy tay bộ
lộng đã biết thể tích kinh người của thứ kia, lúc này vừa thấy, càng là vượt
quá khả năng thừa nhận của tâm lý. Memphis thấy y chú mục nhìn hạ thân mình
cũng thập phần tự hào, cố ý ưỡn thân mình, khí cụ kia như tự có ý thức, góc độ
cương cơ hồ có thể dán lên bụng, giống như mãng xà hoàn toàn lộ ra, khí thế bức
người.
Izumin cảm thấy
trên mặt phát sốt, nhưng có chết cũng không thừa nhận bản thân mình có chỗ
không bằng hắn, giống như bị rắn cắn nhanh chóng nhìn qua chỗ khác. Trong đầu vội
vàng chợt lóe lên một ý niệm: "Nữ nhi sông Nile sao có thể thừa nhận được
thứ kia vậy?" Nghĩ đến thân mình nhỏ gầy của nàng, cảm thấy một trận đau
khổ. Đau khổ này lại nhanh chóng biến thành ghen tị. Y không muốn thừa nhận bản
thân có ý nghĩ nguyên nhân nữ nhi sông Nile nguyện ý đi theo Memphis có gì liên
quan đến chuyện tình ái, trong lòng thầm mắng: "Bất quá chỉ là một thứ ngu
xuẩn, lớn mà vô dụng, cũng chỉ dã man như chủ nhân của nó mà thôi."
Vừa nghĩ tới tên
hỗn trướng trước mắt vừa muốn giữ nữ nhi sông Nile vừa mơ ước mình, trên mặt y
càng thêm phát sốt kì lạ, vừa ghen tị vừa xem thường. Nghĩ đến gia hỏa này dùng
ánh mắt mê đắm quét qua thân thể mình lại càng thêm cố gắng chạy trốn. Tất
nhiên, cố gắng này cũng chỉ là uổng phí, ngược lại khiến Memphis càng cảm thấy
nôn nóng. Theo dõi y vì cố thoát khỏi mình mà eo cùng chân không ngừng vặn vẹo,
Memphis cảm thấy có ngọn lửa đang từng cỗ liếm lên hạ thể, không khỏi liếm liếm
môi, trong miệng nóng rực muốn thở ra lửa.
Izumin làm sao
không biết làm như vậy chỉ khiến cho dục vọng nam nhân càng tăng lên, nhưng
chuyện tới trước mắt, cái gì lý trí cùng bình tĩnh đều ném qua một bên, chỉ còn
bản năng làm ra bảo vệ cuối cùng.
Izumin hồn nhiên
không biết đôi chân mình khi giãy dụa vặn vẹo sẽ lộ ra đường cong lưu sướng
xinh đẹp tuyệt trần cỡ nào, làn da tinh tế đánh lên đùi Memphis có thể mang đến
cho đối phương khoái cảm kịch liệt cỡ nào, càng không biết cái miệng vì kịch liệt
thở dốc mà hé ra hợp lại của mình có cỡ nào mời gọi kích tình, cũng không biết,
mái tóc bạch kim theo cử động đầu mà lay động quét lên cánh tay Memphis bao
nhiêu vui sướng.
Đúng vậy, vương
tử là vưu vật, nhìn chăm chú vào y, thu lại mỗi một loại tư thái của y, trong
lòng Pharaoh hạ kết luận. Y không biết y vặn vẹo như vậy sẽ khiến mùi thơm của
cơ thể theo hơi nước bốc lên mà càng thêm nồng đậm sao? Y không biết biểu hiện
vô cùng lo lắng cùng ánh mắt khủng hoảng của mình có thể khơi mào dục vọng
chinh phục của nam nhân đến thể nào sao?
Vưu vật sắp bị
mình vĩnh viễn chinh phục dưới thân này là vương tử cường đại của địch quốc, là
thanh niên trí tuệ anh minh, cũng là người có thể khiến nam nhân lâm vào điên
cuồng, là một xử nam chờ người đến giữ lấy.
Memphis không hề
do dự, dùng lực bắt giữ được y, đem môi áp lên, Izumin theo bản năng muốn cắn
xuống, Memphis xiết chặt cằm y, giống như lần trước, bắt buộc y nuốt xuống nước
bọt của mình, đồng thời lại liếm mỗi một chỗ trong khoang miệng y. Izumin toàn
thân lẫn tâm đều không khống chế được run rẩy, lúc này đây, sự sợ hãi cơ hồ đem
tâm y cũng đánh gục, y không thể tự hỏi, không biết còn có thể như thế nào cứu
vớt chính mình, không thể nói thành lời, tiếng nức nở thật nhỏ cũng bị thiếu
niên bá đạo lại sắc bén trước mắt nuốt đi.
Y không muốn
khóc, y phẫn nộ đối nữ thần Ishtar rống giận: "Vì cái gì lại thế này? Vì
cái gì?" Nữ thần tiên đoán lần đầu tiên của y là với nữ nhi y yêu, nhưng
hiện tại thứ y đối mặt lại là vận mệnh tàn khốc không thể lảng tránh. Y là người
dưới một người trên vạn người, là vương tử Hittite khiến các nước chư hầu khiếp
sợ, bây giờ lại như một luyến đồng tối đê tiện bị bắt hầu hạ dưới thân nam
nhân. Đây là vận mệnh y không thể tưởng tượng, không thể tin, cho dù đã trắng
trợn lõa lồ trước vận mệnh, y vẫn cự tuyệt tin tưởng.
"Nữ thần
Ishtar! Nữ thần Ishtar!" Y điên cuồng khát cầu ———— Ai tới a? Ai có thể tới cứu y?
Memphis thấy được
thần tình tuyệt vọng của y, ngưng trệ một giây, nhưng ngay sau đó, hạ quyết
tâm, mạnh mẽ đem hai chân gắt gao chống cự của y tách ra, quấn lên thắt lưng
mình, trọng tâm thân thể Izumin hoàn toàn hạ lên người hắn, đầu ngửa ra tựa lên
bồn tắm, càng thêm vô lực, đến khả năng chống cự cũng mất đi, chỉ còn chút lực
mỏng mang vô pháp làm ra rung chuyển gì.
Memphis nhìn xuống,
thấy được hoa viên bí ẩn chưa ai nhìn thấy hắn nhiều ngày qua đã thừa dịp vương
tử mê man dùng ngón tay khai thác mà lỏng ra, cái miệng nhỏ nhắn non mềm dưới mặt
nước gợn sóng lộ ra màu hồng xinh đẹp, chờ đợi hắn đi hái, mà hai cánh mông ở
trong nước tạo ảo giác như tơ lụa, không khỏi vươn tay sờ một chút. Izumin hoảng
sợ kêu lên, bởi vì bàn tay nam nhân lướt qua hai cánh mông, lẻn vào nơi chính y
cũng chưa bao giờ chạm vào.
Đáng sợ, loại cảm
giác có thể khiến hai mươi năm qua của y toàn bộ đảo điên rất đáng sợ. Y, Izumin,
hẳn phải là chúa tể, hắn phải là người ôm lấy các thiếu nữ mĩ lệ vui vẻ mua
vui, chứ không phải nằm dưới bàn tay một nam nhân khác bị bừa bãi chơi đùa!
Ngón tay Memphis
hướng về phía dũng đạo bí mật kia, cái miệng nhỏ chưa trải sự đời dưới nhiều
ngày khai thác cùng nước xoa dịu đã trở nên mềm mại nhưng cũng khó có thể thừa
nhận một ngón lại một ngón tay tiến vào. Memphis cảm thụ được nhục bích căng chặt
nóng rực bị ngón tay mình dần dần tách ra, nhìn bộ dáng Izumin vô thanh rơi lệ,
tâm nhanh chóng thỏa mãn khôn kể, chỉ một cái chớp mắt nữa thôi, hắn có thể toại
nguyện, có được vương tử Hittite mà hắn mỗi đêm điên cuồng mơ tới, mặc kệ bộ
dáng Izumin lúc này thoạt nhìn chọc người thương tiếc, hắn lại muốn khiến vương
tử khóc nhiều thêm một chút, lớn tiếng một chút, hoàn toàn vì hắn mà khóc.
Trước lúc gần tiến
vào, Memphis yên lặng thề với thần linh, sau này sẽ hảo hảo quý trọng nam tử dưới
thân mình. Tuyệt sẽ không buông y ra. Cả đời này cũng sẽ không thả y đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét