Chương
35
Năm ấy, Izumin cùng ân
sư Lubana đi du lịch các nước, đi tới Mesopotamia, Lubana vì huấn luyện định lực
cho đệ tử, từng dẫn y đi thăm thần điện của nữ thần Ishtar. Kiến trúc thần điện
nằm trong một khu vườn lớn như rừng, bốn phía bao phủ bóng râm màu xanh lục thần
thánh. Tháp cao to lớn bốn phía đều dựng phù điêu cự xà mắt khảm đá xanh, trong
viện có một bể nước bằng đá vôi lát cẩm thạch, trên mỗi cánh cửa khắc hình cây
búa tượng trưng cho dương vật đàn ông, trên các mặt tường là hình điêu khắc các
vị thần cùng các con thú đang giao hợp.
Thiếu nữ cùng đàn bà các
bộ tộc đều tụ tập ở đó, hiến thân cho nữ thần, làm kỹ nữ để hết thảy đàn ông đến
ban phát ái dục cho các nàng, những nữ tử đàng hoàng ở Babylon cũng đều khoác lụa
mỏng đứng do dự dưới tàng cây hương bách, vì nữ thần, cuộc đời các nàng nhất định
phải có một lần hiến thân cho khách qua đường. Tại vô số cột trụ cùng ngõ
ngách, có nữ tử toàn thân lõa lồ chỉ có mái tóc dài làm trang sức, có nữ tử
trên tóc cài hoa nhài, đôi chân mở rộng lộ ra khỏi vạt trường bào bán trong suốt,
cũng có xử nữ tóc cài lược ngọc bích, vòng cổ khảm ruby, vòng tay bằng thạch
anh tím, dây chuyền bạc trên cổ chân và áo choàng tơ lụa phương đông trân quý
bao lấy cơ thể trinh nữ......
Năm ấy Izumin mới 13 tuổi,
thân là con trai duy nhất của quốc vương Hittite, vương hậu sợ y chạm vào tình
dục quá sớm gây hại cho thân thể, liền giao y cho nữ quan chính trực Mugla chiếu
cố, nghiêm cấm cung nữ trẻ tuổi dụ dỗ. Bởi vậy, Izumin 13 tuổi tuy có một phụ
thân háo sắc nhưng cũng chỉ biết tới chuyện nam nữ ở trên giấy. Năm ấy y theo
ân sư một đường bước vào, mặt đỏ tim đập, muốn nhìn mà không dám nhìn, muốn tới
gần một chút lại sợ ân sư trách cứ. Dưới ân sư chỉ dẫn, y ngại ngùng đi xuyên
qua toàn bộ lâm viên cùng cung điện, bị vô số nữ lang thành thục cùng trinh nữ
lôi kéo dụ dỗ lại không có chân chính đi vào, sau khi rời khỏi liền kìm lòng
không đậu thở gấp.
Nhưng chưa từng nghĩ tới,
y không có sa vào tửu trì nhục lâm(1) tại thủ đô Nineveh của Babylon, lại vào lúc đi qua
một góc cũ nát của thần điện nghe được thanh âm của nữ thần:
"Vương tử, ngươi
trong tương lai sẽ gặp một thiếu nữ thực đặc biệt..."
"Vương tử... ngươi
sẽ nảy sinh tình cảm lưu luyến...."
"Vì tình mà khổ...
vì tình mà khốn..."
"Thiếu nữ tràn ngập
trí tuệ kia, sẽ cầm tù tâm ngươi...."
Tỉnh lại, trái tim thiếu
niên vừa kinh ngạc vừa khát khao, thình thịch nhảy lên không ngừng. Buổi tối thứ
hai, y lần đầu tiên trong đời mộng xuân, ở trong mông lung mơ hồ mộng về
"thiếu nữ thực đặc biệt" kia. Sáng sớm ngày kế tiếp, mặt y đỏ như trứng
tôm chín, xấu hổ che quần không chịu đứng dậy. Khi Lubana hiểu rõ sự tình liền
ha ha cười nói: "Izumin, con rốt cuộc trưởng thành." Khi đó, y là thiếu
niên vô tri thuần khiết cỡ nào, quyết tâm vì chờ đợi thiếu nữ trong lòng mà thủ
thân như ngọc. Bây giờ, còn lại chỉ là một cõi lòng tan nát....
Nữ thần đi về phía y, từ
ánh mắt rực rỡ không thể nhìn thẳng đến tư thái mỗi một bước chân đều khắc
trong mắt y, nàng chậm rãi đong đưa vòng eo, so với tất thảy những nữ nhân vì
nàng mà hiến thân cho người xa lạ càng xinh đẹp hơn.
Izumin rất muốn đặt câu
hỏi, nàng vì cái gì lại lừa gạt y, vì cái gì cố ý cho y một lời tiên đoán làm y
tan nát cõi lòng? Thế nhưng y trầm mặc không nói. Y đứng tại chỗ, nhìn nữ thần
của các chư quốc dùng tư thái mị hoặc tiến lại gần.
"Kinh sợ vận mệnh của
chính ngươi sao?"
Vạt áo dài mang theo hương
khí tuyệt vời của nữ thần cuốn về phía y, bốn phía biến ảo ra đủ loại ảo giác,
y có thể từ trong những ảo ảnh đó nhìn thấy chính mình. Khi gặp nạn nan kham,
có vui mừng, có bi thương, có thống khổ, còn có mất mác, bàng hoàng, cô độc....
Mỗi một ảo ảnh đều ghi lại một khắc trong cuộc đời y...
"Ta vẫn luôn dõi
theo ngươi, từ trên trời cao, từ trên ánh trăng hay từ thần điện E.Anna. Những
thống khổ mê võng của ngươi ta đều biết, Izumin."
Izumin cúi đầu, tất cả
riêng tư, tất cả những thời khắc không muốn nhớ lại đều bị nữ thần này xé mở
máu chảy đầm đìa, xấu hổ, phẫn nộ, bi thương, còn
có, có thể làm đôi môi y run rẩy khuất nhục...
Nữ thần nhẹ nhàng bay xung quanh
y, giống như ở lại giống như không ở, không thể đoán trước.
"Ngươi sợ sao? Trên
đời này không có cái gì có thể giấu diếm được thần. Ngươi cũng vậy. Tất cả mọi
chuyện của ngươi ta đều xem ở trong mắt. Izumin, Memphis không có hướng về phía
bắc như kì vọng của ngươi, hắn đang dẫn dắt quân đội tiến về phía ngươi, bởi vì
cơn bão cát này, hắn rất nhanh có thể đuổi kịp ngươi. Mà nữ nhi sông Nile mà
ngươi yêu luôn luôn chưa từng yêu ngươi, nàng sẽ từ Assyria trở về. Khi đó, những
chuyện đã xảy ra giữa ngươi và Memphis sẽ làm nàng ghê tởm, nàng sẽ càng thêm
chán ghét ngươi."
Trong lòng Izumin như bị
một cây đao hung hăng đâm vào, trước mắt đột nhiên tối sầm, suýt nữa ngất đi. Không
có gì đáng sợ hơn việc bị người trắng trợn đào ra nỗi sợ hãi nhất sâu trong
lòng, cho dù là đối mặt với nữ thần cũng vậy. Nếu nữ nhi sông Nile biết, nếu nữ
nhân trí tuệ mĩ lệ thiện lương kia biết, chính mình cùng phu quân của nàng từng
có dây dưa như vậy, nàng sẽ dùng loại xem thường chán ghét nào để đối đãi với
y? Cho dù đã quyết định chặt gãy đoạn tình cảm này nhưng cuồng dại đã lâu đâu có
thể tùy ý cởi bỏ, nàng, Carol, như cũ là người trọng yếu nhất, cất giấu sâu nhất
trong lòng y, mà y vẫn như cũ không thể không để ý đến yêu hận của nàng, lửa hận
thù cùng chán ghét mà nàng ném về phía y sẽ đáng sợ cỡ nào!
Nữ thần lẳng lặng đứng vững.
"Ta đến là để cho
ngươi một lựa chọn khác, một lựa chọn mà 2000 năm trước ngươi đã cự tuyệt. Mà
lúc này đây, trừ ta ra, ngươi đã không còn đường để đi. Nữ nhân ngươi yêu, nam
nhân yêu ngươi, đều sẽ hủy diệt ngươi. Yêu ta, tiếp nhận ta, cùng ta kết hôn,
cùng ta làm tình, ta liền thay đổi vận mệnh của ngươi. Bằng không, ta liền đem
ngươi ném trở về vận mệnh đã định trước, thừa nhận lửa giận của ta. Izumin, ta
vì yêu mà đến, ngươi phải lựa chọn!"
Mấy trăm năm sau, nữ thần
giọt sương Daphne khi đối mặt với theo đuổi của thần thái dương Apollo cũng có
cảm thụ giống như Izumin, nhìn vị thần tối cao không ai sánh kịp quỳ gối trước
mặt mình, cầu yêu, truy đuổi, đưa ra hàng ngàn hàng vạn lý do để mình đáp ứng,
mà không có bất cứ lý do gì để mình từ chối. Nhưng đáng buồn thay, giống như bị
phụ thuộc vào một phép tắc thần bí còn cao hơn thế giới, Izumin cùng Daphane giống
nhau, đều không thể đi yêu vị thần kia. Đây cũng không phải chuyện y có thể quyết
định hay thao túng, tuy rằng chính bản thân y cũng không biết.
Izumin chỉ cảm thấy căm
ghét khôn cùng từ đáy lòng trào lên, y mơ hồ đoán được —— nữ thần
này để có được y đã đối với y làm ra bao nhiêu chuyện đáng sợ, lại thao túng vận
mệnh của bao nhiêu con người.
Bàn tay Izumin run rẩy,
không biết là phẫn nộ hay là tuyệt vọng thống khổ khiến y thương tâm hơn? Nữ thần
này, xem y giống như đồ vật, đập vỡ vụn, để y nhận biết bao nhiêu khuất nhục
cùng thống khổ, sau đó lại giả bộ cứu vớt y, dụ dỗ y, bức bách y chỉ có thể làm
ra một loại lựa chọn! 2000 năm trước, 2000 năm trước đến cùng đã xảy ra chuyện
gì?
Izumin đột nhiên nhớ tới,
trong truyền thuyết, những người duy nhất từng cự tuyệt nàng là phó thần của
nàng Ishranu và Uruk vương Gilgamesh, tuy
không biết kiếp trước của mình là ai trong hai người họ nhưng hai người đó, người
trước thì bị nàng biến thành chuột đồng giam cầm, người sau thì bị nàng dùng
trâu thần tai ương đoạt đi người bạn tri kỉ tốt nhất Enkidu.( Gilgasmesh và Enkidu chính là kiếp trước của Memphis &
Izumin. Có vẻ Bạch Gia lúc làm chương 1 không tìm được sử thi về 2 người này nên
ta sẽ giải thích kĩ hơn trong phần chú thích cho đỡ khó hiểu vì cái kiếp 1 ấy
bà tác giả viết cũng khó hiểu bỏ mịa)
Nữ thần tình yêu này, là
tà ác, là độc tố, là trò chơi khủng bố, đem nhân loại đùa bỡn trong lòng bàn
tay, nhưng không có trái tim, trò chơi tàn khốc của nàng mang đến đều là hủy diệt
cùng tan nát cõi lòng, đau xót cùng khuất nhục!
Chú thích
(1) Tửu trì nhục lâm: Lấy tích từ thú giải trí
bệnh hoạn của Trụ Vương, về sau được dùng để chỉ nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc.
(2) Sử thi về Gilgamesh và Enkidu
Thiên sử thi kể về chiến công của một vị vua, một
người anh hùng mang tên Gilgamesh. Theo truyền thuyết của vùng đất Lưỡng Hà, đã
từng có một vị vua thật, cũng tên là Gilgamesh, cai trị xứ sở Uruk vào khoảng
giữa thiên niên kỷ thứ III truớc Công nguyên, và được tiếng là một vị vua anh
hùng. Sử thi Gilgamesh, do vậy, được xây dựng từ một nguyên mẫu có thật, dù chỉ
là có thật trong truyền thuyết.
Hình ảnh của Gilgamesh, vị chúa tể Uruk, với sức
khoẻ hơn người, trí tuệ phi phàm, vóc dáng hoàn hảo, Gilgamesh là hình mẫu lý
tưởng vượt lên trên vóc dáng của những con người tầm thường.
Chính vì vậy chàng đâm ra kiêu ngạo và tự cho mình
được quyền giết hại các chàng trai, chiếm đoạt các cô gái đẹp. Dân chúng thành
Uruk quá bất bình bèn kiện lên các vị thần, các thần bèn sáng tạo ra chàng
Enkidu, nửa hình người nửa hình thú, cũng có sức mạnh phi thuờng. Enkidu sống
chung với các loài thú rừng, bảo vệ chúng khỏi bị thợ săn giết hại, vì vậy một
người thợ săn đến nhờ Gilgamesh giết Enkidu. Gilgamesh đã sai Shambat – một kỹ
nữ ở đền thờ – đến thu phục Enkidu, dùng tình yêu để cảm hoá chàng, giúp chàng
từ bỏ bản năng hoang dại.
Enkidu theo Shambat về Uruk. Tại đây chàng gặp
Gilgamesh và họ cùng đọ sức với nhau nhưng bất phân thắng bại. Hai người trở
thành đôi bạn thân.
Lúc bấy giờ ở rừng Bách Hương có yêu quái Humbaba.
Nó không cho người Uruk đến đây lấy gỗ, hơn nữa, nó còn bắt giữ nữ thần tình yêu và
chiến tranh Ishtar nhốt trong khu rừng. Vì vậy Gilgamesh và Enkidu đã đến khu rừng
diệt trừ quái vật, giải thoát cho nữ thần Ishtar. Hai người anh hùng trở về
Uruk trong tột đỉnh vinh quang và đuợc nhân dân tung hô đón rước long trọng.
Vinh quang lại thường đi kèm với tai hoạ. Xúc động
trước lòng dũng cảm, tài năng và vẻ đẹp của Gilgamesh, nữ thần Ishtar đã bày tỏ
tình yêu với chàng.
Nhưng Gilgamesh lại không muốn gắn bó cuộc đời
mình với một kẻ lẳng lơ như nữ thần. Tức tối, Ishtar đã xin cha mình là thần
Anu, chúa tể chư thần, trả giúp mối hận. Một con bò tót khổng lồ từ trên trời
cao lao xuống nhưng nó bị Gilgamesh xé xác.
Các chư thần tức giận và quyết định ra tay. Ngay
đêm đó, Enkidu mơ thấy một giấc mơ kinh hoàng và khi tỉnh dậy, chàng cứ héo dần
và chết trên tay người bạn thân thiết Gilgamesh. Lần đầu tiên Gilgamesh chạm mặt
với cái chết và từ đó lòng chàng dấy lên khát khao đi tìm kiếm sự bất tử cho bản
thân mình. Gilgamesh lại lên đường.
Nhờ sự chỉ dẫn của nữ thần Siduri, chàng tìm đến
người chèo đò Utanapishtim – con người duy nhất được thần linh ban cho sự bất tử
- đã vượt qua nạn hồng thủy để duy trì nhân loại. Nhưng Utanapishitim không có
cách gì giúp được Gilgamesh vì sự bất tử của ông ta là do định mệnh an bài và
do các vị thần xếp đặt.
Để chứng minh cho Gilgamesh biết ý định của chàng
chỉ là hão huyền, Utanapishtim đã thách đố Gilgamesh không ngủ sáu ngày sáu đêm
liên tiếp, vì giấc ngủ là hình ảnh của thần chết. Gilgamesh nhận lời thách đố
nhưng không thức được quá một ngày đêm. Chàng đành quay về. Thương hại chàng,
Utanapishtim tiết lộ một bí mật: có một loại cây sống dưới đáy biển có khả năng
cải lão hoàn đồng. Gilgamesh đã tìm được loài cây vô giá đó nhưng lại sơ ý bị
con rắn nuốt mất. Từ đó có hiện tượng rắn già lột da.
Thất vọng não nề, Gilgamesh chấp nhận số phận và
quay trở về kinh thành Uruk tráng lệ, nơi có những niềm vui trần thế ngắn ngủi
mà con người được hưởng trước khi vĩnh viễn ở mãi trong bóng đêm và chết chóc.
Chủ thớt dịch hay lắm mà giờ mới biết đến trang này. Lâu rồi không có chương mới nhưng vẫn mong thớt quay lại nhá :((
Trả lờiXóaVừa thấy post chủ nhà có em bé. Chúc mẹ và bé mạnh khoẻ nha
Trả lờiXóa