Chương 23: Nhát như thỏ đế
“Muốn biết bí mật của ta sao?
Vậy làm ta sống lại đi.”
Trên tờ giấy trắng là hai câu viết bằng loại chữ bé tẹo. Nét chữ vặn vẹo, không nhiều lắm, lại làm cho người ta có cảm giác líu nhíu, giống như một dúm kiến bị nghiền chết.
Harry nhìn thoáng qua tờ giấy, liền ném trả Voldemort.
Cậu chà xát cánh tay mình, cảm thấy hệ thống thật sự rất không có phúc đức, còn không bằng để cậu say rượu tiếp, coi như hết thảy chỗ này là ảo giác còn hơn.