Chương 27: Dao động
Mang theo chút tâm tư này đi ngủ, lúc gặp Voldemort, Harry dùng một loại ánh mắt vi diệu nhìn chằm chằm hắn hồi lâu.
“Sao vậy?” Voldemort cảm thấy ánh mắt Harry có hơi kì lạ, âm thầm cảnh giác.
“À, không có gì, ta chỉ đang nghĩ ngươi có thể nào đang yêu thầm ta hay không.”
“Khụ khụ khụ…”
Voldemort trượt chân, lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp mặt. Thật vất vả ổn định cơ thể, người bên cạnh vẫn còn lải nhải.
Chủ nhà là Cassiopeia, YunJae shipper, đã có chồng con, thời gian có hạn, đăng bài tùy theo thời gian cá nhân, xin mọi reader kiên nhẫn chờ đợi, chờ không nổi có thể tìm nhà khác đọc, bộ nào chỉ có mình nhà ta làm mà không nhai nổi QT nữa thì... cố mà đợi tiếp đi =)))))) Enjoy ~~~ =))
Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018
Giải mê du hí - chương 26
Chương 26: Tác giả trò chơi tàn bạo
Hai người ở trong mật thất dạo một vòng, liền lập tức xác nhận mục tiêu.
Trong mật thất không có chốt mở, nút bấm, ổ khóa nào khác, khả năng duy nhất còn lại là quyển sách bị thiếu trên giá.
Hai người đã phân công hợp tác không biết bao nhiêu lần rồi, cho nên Harry nhìn Voldemort dùng ánh mắt ghét bỏ lườm đống đồ lộn xộn chất trong góc phòng, không do dự lấy một giây nhận chỗ đó vào phạm vi tìm kiếm của mình.
Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018
Giải mê du hí - chương 25
Chương 25: Mô hình khung xương loại nhỏ
“Ha ha …”
Harry rời tầm mắt không nhìn biểu tình của Voldemort, cười gượng vài tiếng.
Cậu lần đầu tiên thật biết ơn hệ thống không cho phép bọn họ dùng ma pháp giết hại nhau, nếu không từ nãy đến giờ cậu phải chết mấy trăm lần rồi, Harry bi ai nghĩ.
Nhất định phải đổi đề tài, đổi đề tài, ngay lập tức.
Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018
Giải mê du hí - chương 24
Chương 24: Một cái hố
Quay ngược trở lại mười mấy phút trước.
Lúc Voldemort bắt đầu nghiên cứu cây thông Noel lần nữa, Harry cũng đứng dậy phủi tro bụi trên quần áo. Cậu nhìn chằm chằm đám lửa cháy rừng rực, chống cằm tự hỏi. Trong đầu thậm chí hiện lên ý tưởng “Chạy đến phòng bếp múc một chậu máu loãng dập lửa” hay là “Chạy đến phòng tắm có cái gương đầy vết bàn tay máu múc nước”, nhưng cuối cùng cảm giác lạnh gáy khiến cậu cảm thấy tư duy của mình đang sai hướng.
Quay ngược trở lại mười mấy phút trước.
Lúc Voldemort bắt đầu nghiên cứu cây thông Noel lần nữa, Harry cũng đứng dậy phủi tro bụi trên quần áo. Cậu nhìn chằm chằm đám lửa cháy rừng rực, chống cằm tự hỏi. Trong đầu thậm chí hiện lên ý tưởng “Chạy đến phòng bếp múc một chậu máu loãng dập lửa” hay là “Chạy đến phòng tắm có cái gương đầy vết bàn tay máu múc nước”, nhưng cuối cùng cảm giác lạnh gáy khiến cậu cảm thấy tư duy của mình đang sai hướng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)