Chương 39 ( vi H)
Hôm này tuyệt đối là ngày sinh nhật đáng giá nhất của
Lương Thiên Dục trong suốt mười tám năm qua.
Lão sư của y hai gò má phiếm hồng ngượng ngùng, chân trần
đạp trên nền nhà lát gỗ, trắng nõn gợi cảm nói không nên lời. Hắn cả người gần
như quang lõa, toàn thân chỉ có một miếng vải màu cà phê che lấp bộ vị trọng
yếu, trên cổ mang vòng cổ mạ vàng, sợi dây xích nối vào vòng cổ rũ xuống trước
ngực.
Lão sư thật sự mặc nó vào!
Không chỉ như vậy, trước lồng ngực trần trụi nổi lên
không phải hai điểm hồng hồng phấn nộn mà là hai đóa hoa bơ, mặt trên còn đặt
một quả ô mai tươi mới ướt át, bơ bị nhiệt độ cơ thể chậm rãi hòa tan, trên vòm
ngực bằng phẳng lưu lại một đạo dấu vết dâm mỹ.
Lương Thiên Dục nhìn chòng chọc vào Lâm Dật, sau một lúc
lâu không nói ra lời.
Kia quả nhiên là... bánh ngọt của y a!
Bị ánh mắt mãnh liệt nhìn chòng chọc, Lâm Dật xấu hổ vặn
vẹo hai ngón tay cái, hai gò má nóng rực như phát sốt, buổi tối mặc như vậy
không những không lạnh, ngược lại trong cơ thể như có lửa thiêu đốt, đem cả
người Lâm Dật đốt nóng lên.
"Ai, " Lâm Dật thật hận mình sao lại thế này.
Hắn lầm bầm kêu một tiếng, không được tự nhiên quay mặt sang một bên, tay phải
không cam lòng cầm dây xích... đưa tới trước mặt Lương Thiên Dục. Ánh mắt lấp
loáng nước liếc Lương Thiên Dục một cái, khó khăn mở miệng, "... Cả đêm
này... ta là của ngươi..."
Hắn thật sự sắp điên rồi!
Lương Thiên Dục trên mặt khó nén nổi hưng phấn, đem sợi
dây xích trực tiếp giật mạnh tới, Lâm Dật lảo đảo suýt ngã, còn chưa dựa vào
lòng Lương Thiên Dục thì cằm đã bị giữ lấy, đôi môi bị hung hăng hấp duẫn.
"Ngô...!" Gắn bó đan xen, hai cái lưỡi quấn lấy
nhau, còn phát ra thanh âm tiếng nước dấp dính, Lâm Dật bị hôn đến hai chân hư
mềm, chỉ có thể cố gắng bám vào ngực Lương Thiên Dục.
Một lát... Hai đôi môi vẫn không rời ra, Lương Thiên Dục
đem Lâm Dật hôn đến không thở nổi, nghẹn khí đến đỏ mặt, tức giận đánh y một
quyền, Lương Thiên Dục nhịn không được cười to, thỏa mãn liếm liếm cánh môi.
"Lão sư, ngươi đêm này đừng nghĩ ngủ.... Ta sẽ đem
ngươi làm đến ngất mới thôi!"
Nói xong, Lâm Dật còn chưa kịp thét chói tai, hai chân
liền nháy mắt bay lên không, thắt lưng bị Lương Thiên Dục ôm lấy, xôn xao một
chút liền rơi lên đệm giường mềm mại. Lương Thiên Dục dùng tốc độ nhanh nhất
cuộc đời cởi toàn bộ quần áo trên thân, hung khí dữ tợn đứng sừng sững giữa hai
chân, phát ra nóng cháy chói lọi như thần mặt trời Apollon (so sánh của
bà tác giả thật là....:)))).... A, Lâm Dật
bị hù đến cứng ngắc, nói năng lộn xộn. Chúa ơi! Ai tới nói cho hắn biết, tại
sao mới vài ngày không thấy, "cái thứ" của Lương Thiên Dục lại tăng
trưởng đến thế này???
Lâm Dật giống như tiểu bạch thỏ bị kinh hãi, hối hận quay
người hướng cuối giường chạy trốn, lại quên dây xích vòng cổ vẫn nằm trên tay
Lương Thiên Dục, dưới động tác kịch liệt của Lâm Dật phát ra tiếng vang thanh
thúy, bị Lương Thiên Dục dễ dàng kéo lại.
"Ai nha! Ta nói lão sư... Ngài muốn chạy đi đâu
đây?" Lương Thiên Dục mang trên mặt nụ cười sáng lạn vô cùng ác ma, lại
vẫn sử dụng kính ngữ hỏi, "Đem ta làm trướng thành thế này, lão sư có phải
hay không nên nhận trách nhiệm đây?"
Lâm Dật cố sống cố chết lắc đầu như trống bỏi, sợ tới mức
sắp khóc, chỉ kém nước quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!
Không
cần a! Cứu mạng a! Bị cái thứ kia cắm vào, hắn một tuần lễ, không không không,
một tháng cũng đừng mong xuống giường a!
Lâm
Dật cứng còng, xả ra tươi cười vô tội, đô đô miệng, mở to đôi mắt lấp lánh nước
làm người không đành lòng thương tổn, lắp băp vài thanh âm vô nghĩa, đem kinh
nghiệm làm nũng cả đời lôi ra dùng hết. Rất tiếc là Lâm Dật đời này cùng chưa
làm nũng với mấy người nên thiếu kinh nghiệm, còn Lương Thiên Dục thì
"dục" đã bốc lên tới đỉnh đầu. Dù thế nào đi chăng nữa thì bổn đại
gia đã quyết tâm hôm nay không làm không được!
Lương
Thiên Dục đem Lâm Dật áp ở trên giường, đầu vùi vào ngực Lâm Dật, một viên ô
mai tiến vào miệng, rồi mới vươn đầu lưỡi qua lại đảo quanh liếm đi hoa bơ trên
quầng vú, lại cố tình không chịu liếm láp điểm mẫn cảm đang nổi lên kia.
"Ân…
Lão sư thực ngọt." Lương Thiên Dục hai mắt híp lại như con mèo nhỏ, cười
khanh khách, bàn tay to ấm áp ôm lấy dương vật Lâm Dật, vuốt ve làm nó thẳng
tắp đứng lên.
Lâm
Dật bị khiêu khích đến thở dốc liên tục, kìm lòng không đậu tách ra hai chân,
khó chịu nhíu mi, như có như không cắn lấy môi dưới nhu nhuận, đôi mắt mờ hơi
nước.
Lương
Thiên Dục chính là cố tình trêu hắn, không chịu tiếp tục vuốt ve đầu vú cùng
phân thân, lại đem hắn ôm vào trong lòng, cằm đặt trên vai Lâm Dật, lưu luyến
liếm lấy hai gò má bóng loáng, ngón tay như đánh piano lướt trên sống lưng Lâm
Dật.
Lâm
Dật lúc này sớm đã dục hỏa toàn thân, nửa mình dưới không ngừng ma sát phân
thân thô ngạnh của Lương Thiên Dục, hy vọng đem dục hỏa của Lương Thiên Dục đốt
lên cao một chút, để y nhanh chóng sáp nhập vào hậu huyệt hư không của mình.
"Ngô
a ― Lão sư, ngươi học chiêu này ở đâu? Muốn hại
ta bắn trước a?"
Sau gáy truyền tới tiếng kêu rầu rĩ của Lương Thiên Dục,
Lâm Dật nhanh chóng dừng lại động tác, cái này không thể được! Nếu Lương Thiên
Dục phát tiết dục vọng trước, ai sẽ tới chiếu cố hắn a?
"Dục... Nhanh lên... tiến vào.... Ta muốn...
A..." Lâm Dật làm nũng dính trên người Lương Thiên Dục cầu khẩn.
"Còn chưa được a, " Lương Thiên Dục cười nhẹ,
từ đống quần áo tán lạc dưới đất rút ra hai cái đồ chơi nhỏ, đưa tới trước mắt
Lâm Dật, "Ta còn có một cái "bảo bối" muốn cùng ngươi chơi, thế
nào?"
"... Bảo bối?" Nghe vậy, Lâm Dật rùng mình một
cái, cánh tay nổi da gà. Nghe thật không hay ho chút nào! Bởi vì Lương Thiên
Dục lần trước nói "bảo bối" chính là cái... chết tiệt... mát xa bổng.
Còn lần này đương nhiên không phải mát xa bổng mà là hai cái hình con nhộng
trong tròn.... Khiêu đản (*)
"...Ngoan... Nâng mông lên..." Lương Thiên Dục
giống như dỗ dành tiểu hài tử, xoa bóp làn da non mềm tuyết trắng tràn ngập co
dãn của Lâm Dật. Lâm Dật bị một cỗ nhiệt khí đánh thẳng tới ót, che mặt không
dám nhìn, kìm nén cảm giác nhục nhã quay người, hạ xuống thắt lưng, tiểu cúc
động hồng nhạt hoàn toàn hiện ra trước mắt Lương Thiên Dục.
Tên tiểu sắc tử Lương Thiên Dục liên tục tặc lưỡi mấy
cái, sợi tóc mềm mại giống như lông vũ lướt qua da thịt Lâm Dật, y nhịn không
được vươn đầu lưỡi liếm láp nếp thịt trên huyệt động. Đầu lưỡi vừa chạm vào
liền đưa tới một trận rên rỉ, Lâm Dật thở hốc vì kinh ngạc, trên đỉnh phân thân
nhịn không được tiết ra dịch thể hưng phấn trong suốt.
"Hắc hắc... Lão sư chuẩn bị xong chưa?" Lương
Thiên Dục cầm lấy khiêu đản giơ ra trước mặt Lâm Dật lắc lắc, Lâm Dật hận không
thể đem nó đoạt lấy, ai biết Lương Thiên Dục động tác so với hắn còn nhanh hơn,
đè lại eo Lâm Dật, vác lên mặt nụ cười gợi đòn, ngón tay xấu xa ở trên mặt động
khẩu cọ gãi.
"... Dục... Dục... Đừng...Nếu như vậy.... A!"
Một cái dị vật đột nhiên trượt vào hậu đình, Lâm Dật cả người cong lên, hậu
đình truyền lại kích thích như điện giật.
"Đừng... Mau... Mau lấy ra... Lấy ra..." Sớm bị
khiêu khích đến không còn là chính mình, Lâm Dật hai chân hoàn toàn vô lực quỵ
ở trên giường, nhưng Lương Thiên Dục còn không chịu buông tha hắn, một tay bắt
lấy phân thân Lâm Dật, một tay từ từ đẩy vào khiêu đản thứ hai, Lâm Dật nhịn
không được co rút lại hậu huyệt, lại không cẩn thận đem khiêu đản kia chen vào
điểm mẫn cảm sâu trong dũng đạo.
"Ngô a―"
Bất đồng với khiêu đản thứ nhất chầm chậm va chạm điểm
mẫn cảm sâu bên trong, khiêu đản thứ hai điên cuồng chấn động, không ngừng kéo
lên dục hỏa trí mạng, lại bởi vì bị khiêu đản thứ nhất chắn phía trước mà không
thể kích thích đến triều cường. Lâm Dật bật khóc, dục vọng không chiếm được
giải thoát so với lần trước phân thân bị trói lại càng thống khổ hơn a!
"Dục... Dục... Ta thật sự chịu không nổi! Mau! Ta
muốn... Ta muốn...!" Lâm Dật khó chịu kêu gào, hai tay vội vàng quấn lấy
phân thân Lương Thiên Dục, hy vọng đối phương nhanh nhanh cắm vào.
Lương Thiên Dục cũng không còn muốn đùa dai, dù sao dục
vọng của mình cũng sắp phun ra. Y nắm lấy eo Lâm Dật, rút ra khiêu đản dính dâm
dịch màu trắng, đỉnh phân thân nhắm ngay huyệt khẩu, thật sâu chôn vào dũng đạo
nóng cháy chặt khít.
"Cáp a, a―!" Dục vọng tra tấn người đến điên
cuồng cuối cùng được hòa dịu, Lâm Dật hai mắt trợn trắng, cổ họng tràn đầy
tiếng rên rỉ, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại từng trận khoái cảm co rút.
"Lão sư... Mới vài ngày không làm mà cái miệng nhỏ
của ngươi đã chặt như vậy ?" Ở đằng sau làm công tác vận động, Lương Thiên
Dục lắc đầu than một tiếng.
Lâm Dật có chút ai oán nhìn y, như muốn nói "Rõ ràng
là tại ngươi quá to!"
"A, chính là phải đủ to mới làm lão sư thích được,
không phải sao?" Lương Thiên Dục tà tà nói, làm hai má Lâm Dật đã hồng
càng thêm nóng.
Lương Thiên Dục thâm tình nhìn vẻ ngượng ngùng của lão
sư, nghĩ thầm, nam nhân động lòng người này chỉ thuộc về mình a! Trong ngực
tràn đầy hạnh phúc ấm áp như có một dòng nước ấm chảy vào, kìm lòng không được
cúi xuống cấp Lâm Dật một nụ hôn sâu triền miên.
Côn thịt thô to ở trong cơ thể Lâm Dật rất nhanh trừu
sáp, tư thế giao hợp không ngừng biến hóa, một lần lại một lần giải phóng như
thủy triều ập tới, tinh dịch màu trắng ngà ở trong không khí vẽ ra một đường
cung, hai người kịch liệt quấn lấy nhau, cùng tạo ra bầu không khí chỉ thuộc về
hai người.
Lâm Dật không thể ức chế tiếng rên rỉ sảng khoái, hai
tròng mắt ngập nước bị lông mi hạ xuống bao phủ cũng vô pháp che đi tia mông
lung mị hoặc. Lương Thiên Dục nhìn lão sư bởi vì triều cường mà hai gò má phiếm
đỏ ửng, đem biểu tình xúc động mê người này thật sâu khắc trong đầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét