Hà Xán ở bên đường gặp một yêu
quái.
Yêu quái vừa mới đụng phải cột điện,
đang đáng thương hề hề ngồi xổm sờ cục u trên đầu.
"Tê... Ai u, đau quá!"
Hà Xán chỉ là liếc mắt một cái,
tiếp tục đi đường của hắn.
"Uy uy, ánh mắt khinh miệt vừa
rồi của ngươi là thế nào hả?" Nhưng là yêu quái kia đứng lên, thẳng tắp trừng
hắn, khí thế hung hăng.
"Ta không có a." Ánh mắt
Hà Xán chỉ dừng lại trên khuôn mặt yêu quái chừng một giây, đồng tử lại xoát
xoát liếc trái liếc phải.
"Ngươi cũng quá khinh thường
người đi!" Yêu quái bắt được phản ứng của hắn, ngón tay chỉ thẳng đã muốn
đâm vào chóp mũi Hà Xán.
Hà Xán nhìn đầu ngón tay kia,
"Ngươi cũng không phải là người."
"Ngươi nhìn ra?" Yêu
quái có chút giật mình, người có nhãn lực phân biệt người, yêu cũng không nhiều.
"Bất quá, người là do mẹ của
người sinh, yêu là do mẹ của yêu sinh, chúng ta đều như nhau." Hà Xán vỗ vỗ
bả vai yêu quái, tầm mắt lại rời khỏi khuôn mặt yêu quái, nhìn phía không
trung.
"... Ta phi." Lời này
nghe thế nào cũng thấy chói tai, yêu quái mất hứng hất tay hắn xuống, thực sự
đã bị chọc tức, "Tại sao? Trên mặt ta có cái gì a!"
Bài học đầu tiên của yêu quái khi
vừa sinh ra là thuật biến hình, y rất tự tin.
"Ân, mũi đi." Hà Xán
không chút nào phủ nhận, bình tĩnh vạch trần.
"Mũi..." Yêu quái vội
vã sờ sờ, đầu ngón tay đâm vào hai cái lỗ mũi thật to, không xong, vừa mới đập
đầu quá đau nên lộ ra sao?
"Kia ta đi trước, trư
yêu." Hà Xán vẫy vẫy tay.
"Ngươi đứng lại cho
ta!" Trư yêu một phen kéo áo Hà Xán, "Biểu tình vừa rồi của ngươi là
ý tứ gì? Khinh thường trư yêu sao?"
"Không có." Hà Xán nói,
"Ngươi thực ra lại là một cố sự."
"Ha?"
"Ngươi giáo dục chúng ta
trong cuộc đời nếu hảo hảo cố gắng sẽ có thể thoát thai hoán cốt."
"... ... ... Đáng
ghét!" Trư yêu nghe Hà Xán nói xong, dưới cơn nóng giận xoay đầu bước đi,
"Nếu không phải có lệnh cấm yêu tinh ở bên ngoài không được sử dụng yêu
thuật, ta hiện tại liền cho kẻ cười nhạo trư yêu, kì thị yêu quái như ngươi biết
thế nào là lễ độ..."
Trư yêu vừa đi vừa mắng chửi, lời
còn chưa ra hết khỏi miệng, trán lại đập một cái lên cột điện. Lửa đổ thêm dầu,
cục u mới chồng lên cục u cũ, trư yêu đau đến ngồi xổm xuống.
"A, thì ra trư thật sự chỉ
đi đường thẳng."
Từ nhỏ sống ở thành phố, ít khi
nhìn thấy trư, Hà Xán lần đầu tiên tận mắt nghiệm chứng truyền thuyết thường được
nghe này.
"Ngươi ngươi ngươi ngươi
ngươi ngươi!" Trư yêu nhe răng nhếch miệng, một tay ôm chỗ đau, một tay chỉ
Hà Xán nói không nên lời. "Ai u ~ Đau quá đau quá."
Hà Xán không nhịn được, đi tới
bên cạnh trư yêu ngồi xổm xuống, "Ngươi không sao chứ?"
Cuối cùng còn có điểm giống người,
trư yêu hừ hừ tức giận nói, "Còn may..."
"Ân." Hà Xán yên tâm gật
gật đầu, lại nói, "Vậy ngươi cẩn thận thu hồi cái lỗ tai đi."
"Đáng ghét! Cho dù có lệnh cấm
ta vẫn có thể đá ngươi!"
"A..." Trư yêu nhảy
lên, một cước phi tới, Hà Xán lại tránh cũng không tránh, ngã lăn xuống đất.
Trư yêu cũng chỉ là nghĩ tức giận
vậy thôi, cũng không muốn gây chuyện, bị cảnh này hù sợ, vội vã chạy đến bên cạnh
Hà Xán hỏi: "Uy, nhân loại, ngươi không sao chứ?"
Hà Xán ngẩn người, hai mắt nhìn
chằm chằm trời xanh mây trắng, môi từ từ mấp máy, "Chân trư thật sự khỏe
a..."
"....Là ngươi tự tìm!"
Rất không đáng cảm thông, rất
không đáng áy náy, làm yêu quái không thể không phẩy tay áo bỏ đi. Trư yêu
quăng "thi thể" này lại, dứt khoát bỏ đi.
Người cùng yêu lần đầu tiên gặp mặt
liền chia tay trong không vui.
Yêu quái cảm thấy mình bị khuất
nhục thật lớn. Tên nhân loại chết tiệt kia thật không phải thứ tốt đẹp gì. Mặc
dù y cũng hung hăng đá Hà Xán một cái rồi nhưng tâm lý chấn thương cùng thân thể
bị thương không giống nhau, làm hại y bây giờ cứ nhìn thấy cột điện là sinh ra
ám ảnh.
Hà Xán đau bụng mất vài ngày, hắn
ngược lại không có ý định báo thù rửa hận, chỉ không rõ vì sao yêu quái kia tức
giận như thế. Hắn xách đồ về nhà, khi qua đường thì lại nhìn thấy một bóng người
ngồi xổm ôm đầu dưới cột điện.
"A, trư yêu."
Càng đề phòng càng dễ mắc lỗi,
trư yêu lại bị như lần trước, đụng đầu vào cột điện. Y mắt hàm lệ quang mà xoay
đầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy cừu nhân.
"Tên nhân loại chết tiệt!
Ngươi muốn làm gì?" Vì không để tên chết tiệt xem thường, y cứng rắn đứng
lên.
Hà Xán nhìn nhìn gói to trong
tay, từ bên trong lấy ra một cái chai đưa cho yêu quái.
"Cái gì?" Yêu quái nghi
hoặc nhận lấy nhìn xem, là dầu hoa hồng.
"Trước cấp cho ngươi đi,
ngươi so ra cần hơn." Hà Xán nói, hắn là vốn tính toán mua cho mình dùng.
"Ngươi này là cười nhạo ta
luôn đụng đầu vào cột điện?!" Yêu quái nắm cái chai, trên trán nổi gân
xanh.
"Này cũng không thể trách
ngươi." Hà Xán vỗ vỗ bả vai yêu quái, dùng khẩu khí lý giải an ủi nói,
"Ngươi vui vẻ đi đường thẳng, đụng vào là bình thường."
"Đáng ghét! Ngươi chết đi
cho ta!" Hỏa khí vừa bốc lên, yêu quái liền nhẫn không được triển khai
khuynh hướng bạo lực, đem chai dầu hoa hồng ném tới đầu Hà Xán, muốn hắn cũng nếm
thử tư vị đụng đầu vào cột điện.
"Ta đi đây, gặp lại
sau." Hà Xán tự nhận mình đã làm chuyện tốt, cũng không có để ý đến biểu
tình nhe nanh giơ vuốt của yêu quái, đứng dậy bước đi.
Yêu quái nhịn lại nhẫn mới không
lại lần nữa phi tới đá hắn, bất quá y nhìn phương hướng Hà Xán đi, có chút kì
quái.
"Uy, ngươi lại trở lại đường
cũ a?"
"Lại đi mua bình dầu hoa hồng."
Hà Xán vén lên áo phông của mình, lộ ra cái bụng, bên trên còn thâm tím một mảnh,
"Dấu chân ngươi đá lần trước vẫn còn."
Yêu quái nhìn có điểm ngại ngùng,
mặt cứng ngắc.
Hà Xán cũng cúi đầu nhìn dấu thâm
tím kia, nghiên cứu một hồi nói, "Không phải hình móng trư."
Ba! Thần kinh yêu quái đứt đoạn.
Y co rút khóe miệng, nghiến răng
nghiến lợi nói, "Ngươi muốn dấu móng trư, ta tặng ngươi miễn phí." Y
lui về phía sau vài bước, chuẩn bị tư thế lấy đà.
Hà Xán nghĩ nghĩ nói: "Không
cần, hôm nay còn chưa được, dấu vết chồng lên nhau sẽ không nhìn rõ."
"Ngươi, nhận chân a... ...
..." Trư yêu cảm thấy có một vật bay về phía mình.
"Kia ta đi trước." Hà
Xán vẫy vẫy tay.
Trư yêu nhìn nhìn chai dầu hoa hồng
trong tay, tay kia lại ôm trán.
"Tê... vẫn đau quá."
Lần thứ hai gặp mặt, kết thúc
không có thương vong.
*Tám nhảm*: Mới làm mấy trang đầu mà ta đã cười điên loạn, bé trư yêu này thật sự là đáng yêu không tưởng =)))))))))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét