Chương 9
Vào đêm, tòa thành không lớn thường ngày sẽ lui vào
hắc ám hôm nay lại đèn đuốc sáng trưng, nơi nơi đám đông reo hò. Tùy giá đến,
nhóm quân sĩ bản địa cao giọng hoan hô cười nói chúc mừng. Tuy rằng đối an nguy
của nữ nhi sông Nile còn có chút nghi ngờ nhưng bắt được tù binh là Hittite
vương tử khiến quân tâm đại chấn, ngay cả nhóm binh lính gác phải đứng trên tường
thành hứng gió đêm cũng giấu không được tâm tình khoái trá.
Pharaoh hạ lệnh trừ nhóm tướng sĩ gác cổng thành,
còn lại mọi người đều có thể tham dự cuồng hoan, cũng phát lệnh ban thưởng cho
quân lính, hoặc rượu thịt, hoặc lụa trắng, hoặc dụng cụ, nhất thời trên dưới
hoan hỉ, cả thành tiếng hoan hô như phát cuồng. Mà hành cung lâm thời Pharaoh
ngủ lại được trưởng quan hành chính bản địa phụng hiến, tuy rằng vài tiếng trước
mới được báo tin nhưng vẫn được vẩy nước quét tước sửa sang đổi mới hoàn toàn,
treo lên các loại đồ trang trí tốt nhất có thể tìm thấy trong thành. Có thể suy
ra cho dù vài thập niên sau, tòa thành nhỏ xa xôi này vẫn sẽ lưu giữ hồi ức hiếm
quý về lần tiếp đãi vị Pharaoh họ coi như thần này.
Từng nhóm từng nhóm người cung kính hướng phía
Pharaoh nâng cốc chúc mừng, ca tụng "Vương trong vương, vương tử trong
vương tử, chủ nhân trong chủ nhân", "Chủ nhân bách chiên bách thắng của
thượng hạ Ai Cập, sủng nhi của thần Horus". Tiếng đàn sáo lượn lờ, vũ nữ đội
khăn, đeo mạng che, mang lắc chân, vòng tay nhẹ nhàng lay động vòng eo tinh tế.
Rượu còn uống chưa đủ đô, quan hành chính bản địa
đem vài nữ nhi của mình tới yết kiến Pharaoh. Tuy nói mọi người đều biết
Pharaoh độc sủng nữ nhi sông Nile nhưng lúc này nàng ở đâu còn không biết, khó
tránh khỏi có người mơ tưởng muốn giành một chút ưu việt cho gia tộc mình. Vài
nữ tử này tuy sinh ra trong một tiểu thành nhưng dung mạo không tệ, tuổi lại
đang độ trăng tròn, cổ cao ngất, bộ ngực đầy đặn dưới lớp váy sợi đay màu trắng
lộ ra ánh sáng trong suốt, da thịt trắng nõn như ánh trăng phản chiếu lại ánh nến,
tựa như hoàng kim, dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần, mà đẹp nhất là cô em út, là xử
nữ được nữ thần sắc đẹp ban danh Sa Mỹ(1),
đôi mắt đẹp đảo qua, nhẹ nhàng cười, cho dù là Minue nhìn thấy mỹ nhân này cũng
không khỏi cảm thán nơi thôn dã lại chôn giấu tuyệt sắc như vậy.
Tiểu xử nữ kia xấu hổ cười quỳ gần Pharaoh, cơ hồ
không dám ngẩng đầu lên, ngón tay như búp hoa khẽ run giúp vị Pharaoh trẻ tuổi
rót rượu. Thượng hạ Ai Cập này có ai có thể không vì vị Pharaoh chủ nhân tôn
quý này mà khuynh đảo đây? Các thiếu nữ khuê trung đã từ lâu truyền tai nhau cố
sự về Pharaoh cùng nữ nhi sông Nile, ai không mơ ước được tự mình cảm nhận một
lần? Được nhìn thấy dung nhan anh tuấn như thiên thần của hắn, ngửi được khí tức
nam tử trên người hắn, chỉ càng khiến nàng đỏ ửng hai gò má, ánh mắt lúng liếng,
thập phần xấu hổ, tứ chi đều biến thành yếu đuối, mềm nhũn hận không thể ngã
nhào xuống đất.
Nàng mỗi một lần nâng tay, vòng hoa đeo trên người
liền lắc lư lay động, hương khí bốn phía, làm nam tử đứng xung quanh một trận
tim đập nhanh. Memphis đã lâu chưa thân cận nữ tử, lại nhiều ngày bị thân mình
vương tử Hittite âm thầm dụ hoặc, men rượu dâng lên, không muốn lại hồi tưởng
thân mình gầy yếu trắng nõn của nam tử dị quốc kia, lắc lắc đầu phát đi một vài
ý nghĩ đang âm thầm kêu gào, mắt say lờ đờ đánh giá thiếu nữ trước mắt, thấy
nàng kiều mỵ như vậy, cũng không khỏi có chút lâng lâng, thừa dịp say khẽ ôm
mái tóc dài đen như mực của nàng, tiểu nữ tử "Ô" một tiếng, dĩ nhiên
yếu đuối nắm lấy áo hắn. Memphis nhịn không được cúi đầu. Chỉ thấy làn môi anh
đào khẽ run, hai mắt ý xấu hổ vô hạn, không khỏi ngẩn ngơ, hơi hơi cúi đầu liền
muốn hôn tới.
Bốn phía nhất thời phát ra tiếng cười to, bên người
các tướng sĩ đã sớm vây quanh các vũ nữ xinh đẹp, hương sắc tiêu hồn, nếu không
phải Pharaoh đang tại thượng, không dám hành động lỗ mãng, bọn họ sớm đã không
từ việc xấu nào. Lúc này rượu lực phát tác, thấy trường hợp này tất nhiên liên
thanh ủng hộ, đem vương phi sông Nile mà họ sùng bái xưa nay quên ở chân trời,
phần mình bận rộn kéo mĩ cơ, hôn lên môi, tay cũng hạnh kiểm xấu sờ soạng trên
dưới. Quan hành chính bản địa một bên uống rượu, một bên nóng vội chờ tình thế
phát triển, thầm nghĩ nếu chuyện tối nay mà thành, Pharaoh sao cũng phải đề đạt
mình lên chức, híp mắt cười nhìn hình ảnh hương diễm trước mắt. Mà vài chị em của
Sa Mỹ, có người tức giận đến đỏ mắt, có người ảm đạm cúi đầu, âm thầm ghen tị
em gái mệnh tốt.
Miệng lưỡi giao hòa, không coi ai ra gì, thiếu nữ
cánh tay nhanh ôm lấy lưng Pharaoh, tóc dài xõa xuống, đẹp không nói nên lời,
mà hai mắt nhắm nghiền nghênh đón nam tử nhiệt liệt hôn môi càng thêm điềm đạm
đáng yêu. Mọi người lớn tiếng trầm trồ khen ngợi trợ hứng. Một phen hôn dài,
Memphis ngẩng đầu lên. Tất cả mọi người đều đã nghĩ đến một đêm xuân. Ai ngờ
Pharaoh dường như không có việc gì, thò tay đẩy nữ tử ly khai, lau lau môi nói:
"Sao không uống rượu? Lại rót cho ta." Liền không bao giờ liếc nhìn
nàng thêm một cái.
Sa Mỹ vừa sợ vừa buồn, không dám tin, chỉ ảm đạm
giơ lên bầu rượu, lại lần nữa vì Pharaoh rót rượu ngon, chúng tướng sĩ chỉ nói
tiểu xử nữ này không hiểu chuyện, không hợp khẩu vị Pharaoh, cũng không nghĩ
nhiều, tự mình tìm niềm vui bên mỹ nhân, mà vài chị em của Sa Mỹ nhìn thấy, từng
người lại tiến lên ân cần, quan hành chính bản địa nhanh chóng dùng ánh mắt bảo
mấy nữ nhi khác nhanh chớp lấy thời cơ.
Giữa tiệc tùng náo nhiệt, duy độc chỉ có một người
bất vi sở động, người nọ bị xiềng xích bằng đồng khóa trên cây cột, tay chân
tuy có thể động, đầu lại bị chặt chẽ cố định, nếu muốn giãy giụa, nói không chừng
liền sẽ hít thở không thông mà chết. Y lẳng lặng ngồi bên cây cột, rượu chè ca
múa trước mặt đối y không chút ảnh hưởng, bên miệng lộ ra một tia cười lạnh
khinh miệt, ánh mắt lạnh băng như sao trời, tia cười nhạo này lại điên đảo mê
hoặc quân thần Ai Cập.
Người này, tất nhiên chính là vị vương tử Hittite bị
bắt giữ, Izumin.
Vết thương mới trên đùi y đã được băng bó qua, bôi
chút dược, lúc này không thể nhúc nhích, chỉ có thể duỗi thẳng để giảm bớt đau
đớn. Memphis biết rõ "Một vương tử chết không giá trị bằng một vương tử sống",
cũng không hạ thủ ngược đãi y, ngược lại lệnh cho quân y trị liệu vết thương.
Quân y cởi bỏ băng vải liền phát giác miệng vết thương kia đã có chút sinh mủ,
nhưng người cũng chỉ là địch nhân, cũng không để ý, lấy đao đem những vết
thương nông xử lý, về phần những vết thương sâu hắn vốn cũng đã bất lực, bôi một
lần dược liền một lần nữa băng bó lên. Lại bôi thuốc lên những vết thương trên
lưng, tùy ý lau sạch máu trên da, trở về bẩm Pharaoh. Pharaoh chỉ cần y không
chết, còn cổ tay y có thể phục hồi hay không không thành vấn đề, cũng không chú
ý. Chẳng ai muốn một con tin khỏe mạnh hoạt bát, phải đưa y vào trạng thái lý
tưởng, suy nhược đến không thể đào tẩu nhưng cũng không thể chết. Nhưng Memphis còn chưa có yên lòng, hạ lệnh
đem người trói lên cây cột, tùy thời có thể nhìn thấy.
Lúc này ai cũng đều xem nhẹ y, Izumin trừ chút thức
ăn lỏng trước đó, cái gì cũng chưa ăn qua, tất nhiên là bụng đói kêu vang, ngửi
thấy mùi thức ăn, tuy trong người cồn cào nhưng sao cũng không nguyện cầu khẩn
địch nhân, chỉ phải nhẫn nại. Y nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, không khỏi
nhớ tới yến hội trong cung ngày xưa, khi đó chính mình khí phách tao nhã đến thế
nào, chỉ vì cuồng dại nữ nhi sông Nile mà rơi xuống kết cục ngày hôm nay. Nhưng
càng làm cho y khổ sở hơn là nữ nhi sông Nile hoàn toàn không dành cho y một
tia cảm tình. Này hết thảy, nếu nói oán ai, nên oán nhất là bản thân mình. Nhân
sinh khổ sở nhất là si tình, tự làm tự chịu... Nghĩ đến đây, y tỉnh lại một
chút, thầm nghĩ, nếu lần này may mắn không chết, mối hận này nhất định trả đủ
cho Ai Cập! Hôm nay ức hiếp người khác, ai chắc sau này sẽ không bị người khác ức
hiếp?
Y yên lặng hướng lên mặt trăng nhìn đến xuất thần,
tính toán Hittite sẽ áp dụng phương án nào, nghĩ tới đám bà con xa ngu xuẩn của
vương tộc, mà những đại thần cùng tướng lãnh trung thành với mình ai có thể tin
cậy. Phụ vương cùng mẫu hậu luôn yêu thương mình, nhưng nếu Ai Cập ra giá quá lớn,
đám nghị viện cùng quý tộc nghị viện cũng khó lòng chấp nhập, hai người họ cùng
khó mà phản đối họ đi chuộc mình về. Hơn một năm trước vừa cùng Ai Cập đánh qua
một trận, Hittite dĩ nhiên thua, nếu lại phát động chiến tranh để cứu mình về,
không khỏi rất hao tài tốn của, mà Ai Cập dù có bại cũng khẳng định không thể cứ
như vậy dễ dàng đem mình thả về, chắc chắn sẽ động tay động chân. Bởi vậy, biện
pháp tốt nhất là để Hazashi tướng quân cùng Kasey tướng quân dẫn theo một đội
quân bí mật, bọn họ nếu có thể lẻn vào Ai Cập đem mình về, đó là cách giải quyết
tối ưu nhất....
(1) Sa Mỹ: Tên cô này dịch ra tiếng anh
là Sa Hemei, vừa ngang phè vừa buồn cười nên ta để nguyên tên tiếng hán.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét