1.5
Tin xấu số 1: Trì Sính và Ngô Sở Úy chia tay.
Tin xấu số 2: Mẹ Ngô bệnh nặng, Ngô Sở Úy hàng ngày phải cắm đầu chạy giữa
nhà, công ty và bệnh viện. Trì Sính thất tình thì phát điên chạy đến nhà Quách
Thành Vũ ở lỳ không chịu đi. Kết quả là Khương Tiểu Soái và Quách Thành Vũ cả tháng
nay chưa hẹn hò tử tế được ngày nào.
Tin tốt: Tất cả đều nằm trong dự liệu của cậu... E hèm... Được rồi... là của Quách Thành Vũ.
Khi Quách Thành Vũ khai thật với cậu rằng vụ Nhạc Duyệt là do ổng khui ra,
cậu đã phải cảm thán rất lâu, may mà Quách Thành Vũ cùng phe với bọn họ.
Giờ là tin xấu nhất: Khương Tiểu Soái đến kì phát tình… và Uông Thạc đang bấm
chuông cửa nhà cậu.
Việc Uông Thạc xuất hiện ở đây khiến Khương Tiểu Soái mừng thầm, xem ra đệ
tử của cậu cược đúng rồi. 100% là Trì Sính đã nghĩ thông, cắt đứt hoàn toàn với
Uông Thạc. Có thể là bản năng của bệnh nhân mỗi khi khó chịu sẽ tìm đến bác sĩ,
mỗi khi tâm lý khủng hoảng, Uông Thạc lại chạy đến tìm cậu dù hai người chả
thân thiết gì.
Nhưng lần này thì Uông Thạc tìm sai thời điểm rồi, tầm này thì lương tâm
bác sĩ của Tiểu Soái cũng phải tạm thời vất sang một bên, cậu đang nằm bẹp trên
giường, thân mình còn lo chưa xong đây.
Cố chịu đựng cảm giác bủn rủn, cậu run rẩy bấm điện thoại gọi cho Quách
Thành Vũ, điện thoại nối máy chỉ sau tiếng chuông thứ hai, "Bảo bối, anh
đây."
"Quách Thành Vũ, có 2 việc…việc đầu tiên là…anh gọi Uông Trẫm đến đưa
Uông Thạc đi cho em…"
"Cái gì? Tên đấy lại mò đến nhà em nữa?"
"Ừ…ưm…ha…"
Tiếng thở dốc vang lên trên điện thoại làm Quách Thành Vũ hơi hoảng,
"Bảo bối, em làm sao vậy?"
"Việc thứ 2…haa…ư… em muốn anh…"
"Em đợi anh, anh lập tức đến ngay." Quách Thành Vũ hiểu ngay lập
tức. Hắn lao ra khỏi công ty, chạy xuống hầm để xe, bấm gọi Uông Trẫm,
"Uông Trẫm, đến nhà Khương Tiểu Soái mang em trai anh về, ngay lập tức, lần
sau còn để tôi thấy cậu ta lảng vảng đến nhà bạn trai tôi, cẩn thận tôi đánh gẫy
chân em trai anh."
Lên xe, rồ ga phóng về hướng nhà Khương Tiểu Soái, hắn lấy điện thoại ra,
dùng điều khiển từ xa khởi động chế độ bảo vệ ở nhà cậu. Omega lúc phát tình là
lúc mùi pheromone nồng nhất, có thể kích động đến những alpha ở khu vực phụ cận
nên hắn đã lắp đặt ở nhà cậu hệ thống bảo vệ, khi kích hoạt sẽ chạy thiết bị xử
lý không khí, ngăn không cho mùi pheromone phát tán ra bên ngoài.
Quãng đường 31km, hắn chỉ phóng đúng 20 phút là đến nơi. Khi đến thì Uông
Thạc đã biến mất, tốc độ xử lý của Uông Trẫm cũng nhanh thật.
Mở cửa bước vào, mùi hoa dành dành ngọt lịm làm Quách Thành Vũ suýt mất khống
chế. Nhanh tay khóa chặt cửa rồi chạy vào phòng ngủ. Khương Tiểu Soái đang nằm
bẹp trên giường rên rỉ thở dốc, tay túm áo, hai chân cọ vào nhau, thân mình
không ngừng vặn vẹo.
Hắn nhanh chân đi tới, ôm lấy cậu, hôn lên tuyến thể làm đánh dấu tạm thời,
lại phát tán pheromone xoa dịu, mùi gỗ tuyết tùng lan ra, làm loãng bớt mùi ngọt
trong không khí.
Khương Tiểu Soái khó chịu túm lấy cổ áo hắn, hôn lên, từng nụ hôn rời rạc
lung tung rơi lên mũi, lên má, lên khóe môi, "Thành Vũ... mau... em muốn..."
Quách Thành Vũ cười xòa cởi áo, "Lập tức đến ngay, bảo bối."
Khoảnh khắc hai làn da trần chạm vào nhau, Khương Tiểu Soái thở dốc, không
ngừng cơ khát xoa loạn, Quách Thành Vũ nghiến răng túm tay cậu lại, "Bé
ngoan, cố nhịn một chút, em thế này sẽ tự làm mình bị thương mất."
Vừa cản người yêu cựa quậy lung tung, vừa dùng pheromone vỗ về, vừa cẩn thận
chuẩn bị kĩ bước dạo đầu, Quách Thành Vũ vẫn tỏ ra rất tận hưởng, chỉ có Khương
Tiểu Soái là nín nhịn đến khó chịu. Kĩ thuật người này quá tốt, vừa xoa dịu lại
vừa châm chọc đốt lửa, cái kiểu lửng lơ không thể tận hứng này làm cậu muốn
phát điên, lật người lại, đè Quách Thành Vũ xuống, tự mình ngồi lên.
"Ssssshhh... fuck!!!"
Cơ thể thoáng chốc được lấp đầy khiến cậu thỏa mãn thở dốc chửi thề, chống
tay lên thành giường, tự mình nhấp nhô động, đầu óc choáng váng làm cậu không
phát hiện ra nụ cười đắc ý của người kia. Đây chính là hiệu quả Quách Thành Vũ
muốn, hắn thích nhất là biểu cảm mất khống chế của cậu, thân thể gợi cảm nhún
nhảy trên người khiến hắn có loại khoái cảm chinh phục kì lạ. Người này là của
hắn, em ấy cũng yêu hắn, cần hắn, muốn hắn, thèm khát hắn.
Tính chất công việc làm Khương Tiểu Soái luôn phải giữ trạng thái điềm
tĩnh, bình thường đối xử với bệnh nhân đều là vẻ tươi cười thân thiện nhưng vẫn
giữ khoảng cách nhất định. Ngoại hình cậu nổi bật như vậy, bao năm làm nghề
cũng không ít lần bị bệnh nhân để ý, thậm chí ve vãn tán tỉnh nhưng cậu vẫn lạnh
lùng từ chối. Một người như thế khi ở cạnh hắn lại có thể để lộ ra vẻ phong
tình quyến rũ như vậy, sự đối lập này khiến hắn nghiện không dứt ra được.
Hắn say mê nhìn tình nhân nhỏ cắn môi, đê mê rong ruổi cưỡi trên người mình
một lúc lâu, đến khi em ấy khóc lóc cầu xin mới chống chân lên làm điểm tựa,
bóp lấy cánh mông đẫy đà, hông gia tốc tăng tốc độ, từng cú thúc vừa nhanh vừa
mạnh chuẩn xác nghiền ép lên điểm nhạy cảm khiến cậu muốn vụn vỡ.
"Thành Vũ... hức...nhanh quá... em...em...aaaa..."
Cậu run rẩy bắn ra, tràng đạo co chặt lại cắn cho Quách Thành Vũ cũng buông
vũ khí đầu hàng.
Hai người ôm nhau ổn định lại hơi thở, không khí đặc quánh mùi pheromone
báo hiệu vài ngày tới sẽ rất dài.
Trong suốt 5 ngày của kì phát tình, hai người họ chỉ có ăn, ngủ và làm
tình. Những lần trước đều là nhốt mình trong nhà, dùng thuốc ức chế, cố gắng chịu
đựng cho qua. Từ ngày có Quách Thành Vũ, cậu không còn phải khổ sở như thế nữa.
Không thẳng thắn thô bạo như Trì Sính, phong cách trên giường của Quách
Thành Vũ thiên về kĩ thuật, hắn dịu dàng, kiên nhẫn, khống chế lực rất tốt. Cho
dù là trong 6 năm ăn chơi sa đọa nhất, để hùa theo trò đấu đá của Trì Sính mà gần
như mỗi tuần đổi người tình một lần thì vẫn chưa từng có ai không hài lòng với
kĩ năng giường chiếu của hắn.
Hiện giờ, một thân kĩ năng thân kinh bách chiến đó đều dồn lên một mình Tiểu
Soái, làm cậu lắm lúc cảm giác ăn không tiêu. Bản thân làm bác sĩ nên càng
không được mệt nhọc quá độ, bình thường chỉ cho hắn buông thả một lần mỗi tuần
vào ngày nghỉ. Những nín nhịn đó vừa hay có thể xả hết vào kì phát tình của một
trong hai người. Tác dụng phụ là kì phát tình kéo dài 5 ngày nhưng phải xin nghỉ
nguyên tuần. Cũng may, 3 tháng mới có một lần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét