1.8
Thoáng cái Khương Tiểu Soái đã mang thai đến tháng thứ 6,
bụng đã nhô lên khá to. Được chăm kĩ nên sức khỏe thể chất lẫn tinh thần đều
rất tốt, thậm chí còn tươi tắn, rạng rỡ hơn trước.
Cậu hiện đã giảm lượng công việc ở phòng khám, chỉ làm đến 4 giờ chiều là đóng cửa, sau đó thong dong về nhà và...không làm gì nữa.
Sau khi kết hôn, hai người đã chuyển sang nhà mới, là một
căn biệt thự độc lập nằm cách phòng khám không xa. Đi lại có tài xế riêng đưa
đón, về nhà cơm có chồng nấu, quần áo nhà cửa có người giúp việc dọn dẹp, tắm
xong có chồng giúp sấy tóc, đích xác là áo tới giơ tay, cơm tới há mồm, vua
chúa cũng chỉ đến thế mà thôi.
Buổi tối, sấy tóc xong, cậu nằm trên giường để Quách
Thành Vũ giúp bôi kem chống rạn. Lúc đầu cậu còn chả nghĩ tới việc này nhưng mẹ
cậu gọi điện dặn phải bôi, nếu không để rạn da sẽ rất ngứa, cậu chỉ đành ngoan
ngoãn nghe lời.
Chỉ là cái con người kia cứ bôi bôi trét trét một hồi thì
cái tay lại không an phận. Cậu đạp chân lên vai hắn cằn nhằn, "Anh lại
nữa?"
Quách Thành Vũ cười xấu xa, hai tay vừa đốt lửa trên
người cậu vừa nói, "Yên tâm, anh biết giữ chừng mực." Không trách hắn
được, omega nhà hắn đẹp như vậy, da thịt trắng nõn mềm mại, lại còn thơm, sau
khi đánh dấu hoàn toàn, mùi hoa dành dành và gỗ tuyết tùng quyện lại làm cậu y
như chai Creed Fleurs De Gardenia di động. Sau khi tắm xong lên giường là lúc
cơ thể thả lỏng nhất, mùi pheromone cứ luẩn quẩn bên mũi làm hắn nhịn không
nổi.
Một phần là thời gian mang thai cần pheromone alpha an
ủi, một phần là thay đổi hormone làm nhu cầu sinh lý tăng lên nên Khương Tiểu
Soái dung túng mặc hắn làm càn, miễn không đè lên bụng là được. Có chồng cao to
thật tốt, hắn chỉ cần cong mình một chút là tránh được bụng của cậu rồi.
Quách Thành Vũ cúi xuống hôn cậu, một tay vuốt ve
"Tiểu Soái" đã ngẩng đầu, một tay quen đường quen nẻo mò đến cúc hoa
đã hơi ẩm ướt. Hơi thở cả hai dần dần nóng lên, Khương Tiểu Soái thả lỏng để
khoái cảm từ từ lan khắp tứ chi bách hài, không nhịn được rên nhẹ.
Nụ hôn dần lùi xuống cổ, vai, xương quai xanh, mút lấy,
day cắn nhẹ nhàng, từng dấu hôn rải rác hiện lên nổi bật trên làn da trắng sứ.
Ngón tay chôn trong cúc hoa không ngừng khuếch trương, kích thích tràng dịch
chảy ra càng nhiều. Cảm thấy đã đủ, hắn cẩn thận động thân, từ từ tiến vào,
tràng đạo mềm mại ôm lấy cự vật nóng rực, vừa ướt át vừa mấp máy bó chặt,
"Sssshhhh....!!!", hắn hít vào một hơi thỏa mãn, "Sướng chết đi
được... Bảo bối, em đúng là đỉnh nhất."
Hạ thân không ngừng động, bên trên cũng không rảnh rỗi an
ủi mọi điểm mẫn cảm, hôn liếm lên da thịt thơm ngát ngọt ngào. Khương Tiểu Soái
ôm cổ chồng, nhắm mắt tận hưởng cảm giác tê dại càng lúc càng bành trướng lớn
hơn, tiếng rên rỉ mềm mại tràn ngập trong phòng.
Bất thình lình, răng Quách Thành Vũ đang cạ cạ đột ngột
cắn mạnh xuống đầu ngực, một luồng điện đâm thẳng vào đại não, trong đầu Khương
Tiểu Soái như nổ pháo hoa trắng xóa, cậu hét lên rồi cứ thế cong lưng bắn ra, giật
giật một hồi, lưng thả phịch xuống giường, thân thể kịch liệt run rẩy, hậu
huyệt co chặt khiến Quách Thành Vũ suýt nữa thất thủ, phản ứng mạnh đến mức
khiến hắn phải ngạc nhiên.
Rồi hắn hơi sững lại, cảm giác trong miệng có vị ngòn
ngọt, nhả ra, một giọt chất lỏng trắng sữa còn dính trên đầu nhũ vẫn hơi run do
dư vị lên đỉnh quá mạnh.
Mắt Quách Thành Vũ tối sầm lại, hắn cắn răng thúc mạnh
thêm mấy chục cái rồi cũng gầm nhẹ bắn ra.
Đợi hai người ôm nhau bình ổn lại nhịp thở xong đại não
của Khương Tiểu Soái mới ý thức được chuyện gì vừa xảy ra. Cậu xấu hổ đến đỏ cả
mặt. Theo lý thuyết, nam omega cho dù có thể mang thai nhưng vẫn là nam, tuyến
sữa đều đã bị thoái hóa, chỉ có một số ít người vì thay đổi hormone nên cơ thể
nhầm lẫn, đưa tín hiệu phát triển nhầm lên tuyến sữa thì mới sinh ra hiện tượng
tiết sữa nhưng cũng tiết rất ít, sau khi sinh xong cũng từ từ tự biến mất. Ai
mà biết cậu lại thuộc nhóm thiểu số đó chứ. Không những tiết được sữa, còn
khiến thân thể biến thành nhạy cảm như vậy, chẳng phải là sẽ hại chết người sao
〣( ºΔº )〣
Thực tế chứng minh, lo sợ của Khương Tiểu Soái là chính
xác. Từ sau hôm đó, Quách Thành Vũ giống như bị đánh thuốc nghiện vậy, mỗi lần
làm đều cắn chặt ngực cậu không buông, nhất quyết muốn vắt hết sữa mới chịu
thôi, lần nào cũng khiến cậu run rẩy khóc lóc cầu xin tha thứ, thậm chí còn có ảo
giác sẽ bị hắn làm chết trên giường.
Cơn ác mộng vừa sung sướng vừa đáng sợ này kéo dài đến tận
tháng cuối của thai kì, khi hai người không được phép quan hệ nữa mới chấm dứt.
***
Một ngày mùa thu nắng dịu, Khương Tiểu Soái vào phòng mổ,
thuận lợi sinh một bé gái, toàn bộ quá trình đều có Quách Thành Vũ đi theo.
Bé con thừa hưởng nhan sắc của ba nhỏ và trí tuệ của ba lớn,
sinh ra đã định sẵn là sẽ được hưởng ngàn sủng vạn ái, sau này còn có thêm hai
em trai nhất mực cưng chiều chị gái nữa.
Chỉ khổ cho Khương Tiểu Soái, không hiểu sao sinh hai đứa
đầu thì cả hai đều mang gương mặt thỏ con của cậu nhưng tâm địa thì rỗ như tổ
ong y chang Quách Thành Vũ. Mỗi lần hai đứa nó quậy phá xong nhìn cậu bằng
gương mặt đó, hai mắt long lanh là cậu lại xìu xuống.
Sau vài năm bị mấy cha con đáng giận nhà này trêu chọc, cậu
tức giận cố tình vỡ kế hoạch sinh đứa thứ ba, đứa út này thừa hưởng ngoại hình
của Quách Thành Vũ...và đầu óc quanh co cũng y hệt hắn luôn.
Quách Thành Vũ chỉ biết tủm tỉm cười chạy theo dỗ bảo bối
đang giận dỗi, không thể trách hắn được, ai bảo gen của hắn mạnh như vậy ╮(︶▽︶)╭
***Ngoại truyện:
Khương Tiểu Soái: Em không tin, nhất định là cách anh dạy
con có vấn đề! Là anh dạy hư tụi nhỏ!!!
Quách Thành Vũ: Đúng, đúng, đúng, là lỗi tại anh, bảo bối,
đừng tức giận (ノ´ з `)ノ
Con cả: Ba nhỏ ngoan, không nổi nóng, con mua bánh ngọt
cho ba nè ( ´ ꒳ ` ) ♡
Con thứ: Ba nhỏ, tức giận sẽ để lại nếp nhăn, con hứa lần
sau sẽ không làm ba phải kí bản kiểm điểm cho con nữa (*nghĩ thầm*: Lần sau đưa
ba lớn kí)
Con út: Ba nhỏ, đừng tin họ lẻo mép, đi, con đưa ba sang
chơi với ba nuôi Úy Úy.
Nói xong kéo người đi thẳng.
Chương tiếp>>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét