Chương 2
Thanh niên tuổi trẻ thân thể cường
tráng, khôi phục luôn đặc biệt nhanh. Chỉ vài ngày, vết thâm tím trên bụng Hà
Xán đã tan gần hết, bôi thêm vài lượt dầu hoa hồng nữa là tốt rồi, cơ mà hành
trình đụng cột điện của trư yêu thì vẫn tiếp tục.
Hà Xán ở đầu đường liền nhìn thấy
một thân ảnh ngồi xổm dưới chân cột điện, hắn đi lên trước chào hỏi.
"Yêu, trư yêu."
Trư yêu sâu kín quay đầu liếc
nhìn Hà Xán một cái, "Tên nhân loại chết tiệt, ta hôm nay không có tâm tư
cùng ngươi tranh cãi."
"Chúng ta có từng tranh cãi
qua sao?" Hà Xán kì quái hỏi.
"..." Thật là không muốn
phản ứng, trư yêu ủ rũ cúi đầu, úng thanh úng khí nói, "Tóm lại là ngươi
đi đi, ta muốn ở một mình."
"Ngồi xổm một mình dưới chân
cột điện?"
"... Có người không có hiểu
biết như ngươi sao?! Ngươi, tên hỗn đản, đồ ếch bốn mắt!" Yêu quái lại bắt
đầu tức khí quát lên.
Y đang muốn ngao ngao nhào tới
đánh người, ở lầu hai tòa nhà bên cạnh đột nhiên mở cửa, một chậu nước lạnh dội
xuống.
"Ếch thì thế nào? Ếch có lỗi
với ngươi sao?"
Hà Xán nghe tiếng ngẩng đầu nhìn
lên tầng hai thấy một bác gái... Liếc mắt một cái, nàng có một cái miệng rộng,
thanh âm sang sảng như tiếng chuông.
Thì ra đây là nhà của yêu quái ếch
a...
"Xung quanh đây thật nhiều
yêu quái." Hà Xán cảm khái nói.
Trư yêu thình lình bị dội một chậu
nước, cả người ướt nhẹp, hỏa khí gì cũng tắt ngóm. Y không khỏi bi ai, ngồi xổm
xuống, ôm đầu gối oán hận: "Hôm nay như thế nào lại đen đủi như vậy? Bị Điền
tiểu thư cự tuyệt, bị đụng đầu vào cột điện còn chưa tính, lại còn bị bác gái ếch
dội nước, đều là lỗi của tên nhân loại đáng ghét nhà ngươi..."
"Thì ra ngươi thất tình rồi."
Hà Xán không biết khi nào ngồi xổm trước mặt yêu quái, đem những điều y nói
nghe đến nhất thanh nhị sở.
"Ai cần ngươi lo? Ngươi cứ
việc cười nhạo đi!" Trư yêu khóc nức nở nói.
Ai biết Hà Xán nhẹ nhàng vỗ lên
lưng trư yêu nói: "Không sao, không sao, nhân sinh, không đúng, yêu sinh
luôn phải có vài lần bị thất tình."
Yêu quái nghe an ủi, nâng mi liếc
mắt nhìn Hà Xán một cái, lại thút tha thút thít nói: "Ta rất thích Điền
thiểu thư."
"Không quan hệ, ngươi hiện tại
còn trẻ, tối trọng yếu là phải gây dựng sự nghiệp, ái tình trước để sang một
bên..."
"Lời này sao nghe lại giống
lão sư phụ đạo môn tâm lý hồi trung học nói vậy?..."
"Không phải đều là lời an ủi
thôi sao?"
"... Ta phi!" Rốt cuộc
vì cái gì lại đối với loại người chết này ôm hy vọng? Này cái thứ không đầu
không đuôi thật đúng là hỗn đản.
"Vậy ta tìm cách nói
khác." Hà Xán trầm tư suy nghĩ.
"Không cần ngươi giả mù sa
mưa." Trư yêu đứng lên muốn rời đi, gió lạnh thổi qua, y hung hăng đánh
cái rùng mình.
Có tắm nước lạnh cũng không rét
như vậy.
"Trư yêu cũng sẽ cảm mạo
sao?" Hà Xán hỏi.
"Đương nhiên sẽ a! Chúng ta
đều là động vật có vú hằng nhiệt được không!" Trư yêu thở ra khói nói.
"Vậy tới nhà của ta thay quần
áo đi, ta ở ngay gần đây." Hà Xán kéo yêu quái đi về hướng nhà mình.
Đã bị thất tình, nếu còn để sinh
bệnh về nhà thì thật thê thảm, trư yêu ngẫm lại cũng không cự tuyệt.
Đi đến dưới lầu nhà trọ của Hà
Xán, trư yêu ngẩng đầu nhìn tòa nhà, không chịu vào.
"Điền tiểu thư cũng ở
đây...'
Cái khu phố này tụ tập nhiều yêu
quái đến thế sao...
"Nàng ở phòng nào?"
"804."
"Ta ở 704, không sao, sẽ
không chạm mặt." Hà Xán vỗ ngực bảo chứng.
"Được rồi..." Yêu quái
bất đắc dĩ cùng tiến vào.
Yêu quái tắm nước ấm, mượn quần
áo Hà Xán đổi xong, lại đem y phục của mình đi phơi. Trời gần sang hè, quần áo
khô cũng tương đối nhanh, y thở dài nặng nề ngồi trên sopha nhà Hà Xán.
Hà Xán từ trong phòng bếp xách ra
hai chai bia, "Ngươi muốn uống không?"
Trư yêu mạc danh kì diệu hỏi,"
Ngươi mời khách sao?"
"Người thất tình không phải
đều muốn uống say sao?"
"... Ta thật vất vả thôi
miên chính mình quên đi mà ngươi lại nhắc lại!" Trư yêu phẫn hận quay đầu,
cũng phải, say thì say, y đơn giản vỗ mạnh lên bàn trà, dùng khẩu khí đại hiệp
cổ trang gọi tiểu nhị hô: "Thượng rượu!"
Cũng may Hà Xán không có ý kiến
gì, ngồi vào bên cạnh yêu quái, đưa cho y chai bia, nhìn y uống, hiếu kì hỏi:
"Ngươi uống say rồi có biến thành giống Trư Bát Giới không?"
"... Ngươi đang chờ xem ta
diễn trò đấy à?!" Yêu quái tức khí, "Ta cho ngươi biết, ta thi môn biến
hình được điểm tuyệt đối! Mới sẽ không biến thành Trư Bát Giới! Ngươi vĩnh viễn
đừng hòng nhìn thấy!"
"Như vậy a..." Khấu khí
Hà Xán vô cùng tiếc nuối, yêu quái hung hăng uống một ngụm bia to, mới khắc chế
chính mình không phát hỏa.
Hai người trầm mặc không nói gì uống
nửa ngày, sắc mặc yêu quái bắt đầu phát hồng.
"Điền tiểu thư..." Y
nhìn trần nhà thì thào tự nói, ai thán chính mình bị thất tình.
"Điền tiểu thư tại sao lại cự
tuyệt ngươi?" Hà Xán không khỏi có điểm tò mò.
"Nàng nói cái đuôi của ta cứ
cuốn cuốn, nàng là thích cái đuôi vừa dài vừa thẳng..." Trư yêu biểu tình
mất mát nói, y kích động đem chai bia đặt mạnh xuống bàn trà, nắm cổ áo Hà Xán mà
lắc, "Ngươi nói! Ngươi nói a! Cái đuôi cuốn tròn thì có lỗi sao?!!"
Hà Xán kệ cho trư yêu nắm cổ áo
mình lắc đến lắc đi, lời nói ra không được rõ ràng lắm, "Sẽ không, cái
đuôi cuốn cuốn thật khả ái!"
"Chính là..." Trư yêu
bi ai buông tay, lại uống tiếp. "Ta thích nàng, ta thích mái tóc đen mượt
của nàng, thích ánh mắt nho nhỏ khả ái của nàng, nhưng mà nàng lại ghét cái
đuôi của ta..."
Điền tiểu thư là chuột đồng... (*phụt nước...sặc...=))*)
"Không sao không sao, trên đời
không thiếu cỏ xanh." Hà Xán cố gắng an ủi.
"Lại mấy câu đó..." Trư
yêu đối với lời an ủi cũ rích của Hà Xán bất mãn, liếc mắt nhìn Hà Xán, lầu bầu
nói, "Thiết, cũng chẳng trông mong loại người chết như ngươi biết thông cảm,
các ngươi đến cái đuôi cũng không có, tối đáng thương."
"Không có cái đuôi ta cũng
không thấy có gì không thoải mái a." Hà Xán nói.
"Hừ, ngươi hiểu cái
P..." Trư yêu khinh thường nói. Rượu quá ba tuần, y nói chuyện càng lúc
càng hàm hồ, thanh âm càng lúc càng nhỏ, cuối cùng co quắp ngã xuống salon.
"Uy, trư yêu?" Hà Xán gọi
thấy y không có phản ứng, liền vươn tay qua, tay mới đụng vào đầu yêu quái bỗng
nhiên một đám khói mù mịt bốc lên, quần áo yêu quái đột nhiên rũ xuống.
Hà Xán cúi đầu tự hỏi, nhẹ nhàng
mở vạt áo sơ mi nhìn vào trong.
Một tiểu trư nho nhỏ trên mình có
đốm đen đang cuộn tròn ngủ say. (Trời trời!! Giống hệt hình bé
heo ta lấy làm minh họa kìa :)))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét