2.2. Chuyện cũ
Quách Thành Vũ nhắn tin kể sơ tình hình cho Trì Sính, nói tối
nay mình ở lại bệnh viện. Sáng hôm sau, khi về nhà lấy đồ thì đã thấy Trì Sính
dọn đi rồi. Trên bàn để một chồng hồ sơ rất dày, ghi chú "Quà cưới".
Bên trong là thông tin về studio chụp ảnh cưới, nhà thiết kế chuyên đồ cưới nam-nam, danh sách nhà hàng thích hợp cho tiệc gặp mặt, gợi ý thực đơn, địa điểm tổ chức, đến cả danh mục chi tiết về gợi ý mẫu in thiệp cưới, mẫu trang trí bàn tiệc, quà cho khách, các lưu ý trong khâu tổ chức… Đầy đủ không thiếu cái gì.
Quách Thành Vũ phì cười, chuẩn bị được chỗ này tốn không ít
công sức, chắc chắn không phải mới làm trong ngày một, ngày hai, hẳn là Trì
Sính chuẩn bị cho chính hắn và Ngô Sở Úy. Cái tên cứng đầu đó, đã làm đến mức
này rồi mà còn bày đặt chiến tranh lạnh đến giờ.
Khương Tiểu Soái nằm viện hai ngày thì được cho về. Vì
Quách Thành Vũ quá cương quyết, cậu đành chuyển qua nhà hắn ở.
Tối hôm đó, hai người đang ăn tối thì Quách Thành Vũ nhận
được điện thoại của Trì Sính, hắn nghe xong thì vội đến mức chẳng kịp dặn dò gì
Tiểu Soái đã lao đi mất, hơn một tiếng sau thì quay lại, mệt mỏi gục đầu vào
vai cậu, gương mặt chưa tan hết vẻ khó chịu.
"Anh đi đâu vội vậy?"
"Đi đưa thuốc ức chế cho Trì Sính?"
"Vẫn là bệnh cũ? Tình hình tệ hơn rồi sao?"
"Có vẻ vậy…"
Tiểu Soái dịch người, chỉnh tư thế cho Quách tử tựa vào thoải
mái hơn. Bệnh của Trì Sính cậu có biết, là rối loạn pheromone, tình trạng khá tệ,
mới chỉ khá hơn sau khi ở bên Ngô Sở Úy, giờ hai người họ như vậy, có vẻ bệnh lại
tái phát nặng hơn rồi.
Trong suốt sáu năm, số người từng lên giường với Trì Sính đến
chính hắn còn không đếm nổi, có người là hắn tự tìm, có người là cướp từ Quách
Thành Vũ, cũng có người là do bố mẹ Trì đẩy đến. Đặc biệt là mỗi kì mẫn cảm, cơ
bản là mỗi ngày đổi một người, Trì Sính vào kì mẫn cảm đặc biệt tàn bạo, không
phải là kiểu mà người bình thường có thể chịu được sang ngày thứ hai.
Nhưng hắn chỉ đơn thuần là giải tỏa dục vọng, tuyệt không
đánh dấu ai, cũng sẽ đảm bảo không ai có thể mang thai. Bố mẹ Trì đã tốn không
ít công sức tìm omega có độ tương thích pheromone cao để đẩy đến cho hắn vào mỗi
kì mẫn cảm, những mong hắn có thể sẩy chân một lần, quay lại con đường ghép đôi
với omega, đừng có đi yêu beta nữa. Họ thậm chí từng tìm được một người có độ
tương thích lên tới 95%, omega này còn cố tình phát pheromone hòng đẩy hắn vào
kì mẫn cảm sớm, đến khi bị hắn vất ra ngoài cửa thì đã mất nửa cái mạng. Từ đó
bố mẹ Trì mới chịu thôi.
Alpha vào kì mẫn cảm thì gần như đã mất bảy phần lí trí,
Trì Sính sao có thể làm được những chuyện đó? Câu trả lời là thuốc ức chế. Hắn lạm
dụng thuốc ức chế trong thời gian dài đến nỗi khiến bản thân bị rối loạn
pheromone nghiêm trọng, kì mẫn cảm đến một cách lộn xộn không theo chu kì nào.
Pheromone của Trì Sính là mùi băng tuyết, là kiểu pheromone
có tính công kích rất cao, mùi hương hoang vu lạnh lẽo như từng mũi băng nhọn cắm
vào phổi người khác, tê buốt, đau nhói, cho nên mỗi lần hắn bùng phát pheromone
là hiếm có ai trụ nổi. Tính tình trở nên tàn bạo, không cho phép người lạ đến gần,
đừng nói alpha hay omega, tới cả beta cũng không được, cho nên nhiệm vụ đưa thuốc
mới đến tay một trong những người hiếm hoi chịu nổi hắn, Quách Thành Vũ.
Nhưng dù có chịu nổi, bản năng của pheromone alpha là bài
xích lẫn nhau, việc va chạm với pheromone chỉ số sát thương cao như vậy cũng
khiến Quách Thành Vũ khó chịu mất một lúc lâu.
Đợi đến khi cơ thể bình thường trở lại, Quách Thành Vũ ngồi
tựa lên đầu giường, nghiêng người dựa vào ngực Khương Tiểu Soái, than vãn,
"Tình hình cậu ta có vẻ tệ hơn rồi, hai kì mẫn cảm gần nhất chỉ cách nhau
chưa đến một tháng. Không hiểu sao hồi ở bên Ngô Sở Úy, không có pheromone xoa
dịu, cũng không đánh dấu được mà bệnh tình lại ổn định, kì thật."
"Không đánh dấu vĩnh viễn được thôi, đánh dấu tạm thời
thì vẫn được, Úy Úy có tuyến thể mà." Khương Tiểu Soái buột miệng nói.
Quách Thành Vũ trợn tròn mắt nhìn cậu, "Tuyến thể? Ở
đâu ra? Ngô Sở Úy là beta mà?"
Khương Tiểu Soái biết mình lỡ lời nhưng người đối diện là
Quách Thành Vũ nên cũng chả giấu nữa, "Em nói cho anh biết thôi đấy nhé.
Úy Úy bị lỗi phân hóa, cậu ấy có tuyến thể nhưng lượng pheromone rất ít, mùi
cũng nhạt, khoảng cách lan tỏa chỉ tầm một gang tay, không tới gần thì không ngửi
thấy được. Cậu ấy ngửi được mùi pheromone nhưng lại không bị ảnh hưởng gì nên mới
được xác định là beta."
Quách Thành Vũ lập tức bắt được trọng điểm, "Khoảng
cách lan tỏa chỉ cỡ một gang tay mà em cũng ngửi được?"
"Hồi Úy Úy ở nhờ tại phòng khám bọn em hay ngủ với
nhau mà.", Bản tính bà tám bị khơi lên, Khương Tiểu Soái vô tư kể tiếp,
"Pheromone của cậu ấy là mùi cà phê. Kể cũng hay ha, cậu ấy có tuyến thể
cho Trì Sính đánh dấu, có pheromone để an ủi Trì Sính, lại không bị ảnh hưởng bởi
mùi băng lạnh của anh ta, hai người họ ở bên nhau là một ly đen đá, đúng trời
sinh một cặp rồi."
Tiểu Soái càng nói càng hăng, hớn hở quay sang lại đối mặt
với đôi mắt tối đen tràn ngập bất mãn của Quách Thành Vũ, hắn cúi đầu, dán sát
lại gần, "Em vừa nói với anh là em thường xuyên lên giường ngủ cùng một
người có pheromone?"
Khương Tiểu Soái đơ người, "Trọng điểm của anh chạy đi
đâu vậy hả? Em với Úy Úy đều là 0, bọn em "trùng số" rồi, anh ghen
cái gì chứ?"
"Trước khi gặp Trì Sính thì cậu ta là trai thẳng, lúc
đó cậu ta hoàn toàn có thể làm 1."
Bản năng bảo vệ lãnh thổ của alpha rất cao, là thứ sinh ra
từ trong ADN, hắn quản gì Trì Sính với Ngô Sở Úy có phải trời sinh một cặp hay
không, cái hắn quan tâm là lãnh thổ của hắn có khả năng bị đe dọa, hắn cần phải
đánh dấu lại! Thật kĩ!!!
…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét