Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Đội trưởng phúc hắc và Lớp trưởng ngạo kiều - P3

Phần 3: Ra mắt nhà chồng

Lớp trưởng ngồi làm bài tập, đội trưởng ngang ngạnh gối đầu lên đùi người kia lười biếng ngủ. Lớp trưởng gặp bài toán khó, khẽ chau mày cắn môi lại cảm thấy ai đó bàn tay không yên phận bắt đầu mò mẫm vòng eo của mình.
“Này...”
“Cậu từng nói... Sẽ không thể trở thành người đứng sau tôi, không thể nấu ăn cho tôi, không thể...” Đội trưởng ôm eo người ta dụi dụi.
“Đồ nhỏ mọn, cậu nhớ rõ thế làm gì? Tôi nói bừa thôi...”
“Không sao, đổi lại tôi luôn đứng sau bảo vệ cậu. Tôi sẽ nấu bữa sáng cho cậu, giặt đồ, dọn nhà. Tôi sẽ luôn làm cậu vui vẻ. Tôi sẽ cũng cậu đối mặt với tất cả khó khăn. Tôi không đòi hỏi gì cả, chỉ cần cậu đừng bao giờ vứt bỏ tôi...”
“Ngu ngốc...”
“Gả cho tôi đi”
“...”
“Tôi gả cho cậu cũng không sao, chỉ cần trên giường giữ yên vị trí là được” Đội trưởng phúc hắc chọt má người kia.
“Hừ, cậu gả cho tôi vẫn vậy, tôi gả cho cậu cũng thế, thì có khác biệt sao?”
“Cho nên cậu dứt khoát gả cho tôi luôn đi~”

***
Đội trưởng đại nhân ngồi bàn dưới vươn tay lên chọt chọt người kia
“Tối nay qua nhà tôi đi”
“Hửm?” Lớp trưởng đang làm bài tập lơ đãng trả lời.
“Hôm nay ba mẹ tôi về nước, qua ăn cơm cùng ba mẹ a~”
“Ừm” Lớp trưởng gật đầu. Hửm? Ba mẹ? Cùng ăn cơm? “CÁI GÌ???” Lớp trưởng đại nhân đứng bật dậy “Gặp... gặp... gặp... gặp... ba mẹ cậu???”
Đội trưởng ôn nhu vỗ vỗ lên đỉnh đầu người kia “Không cần quá căng thẳng, chỉ là một buổi gặp mặt thôi mà”
Không căng thẳng cái đầu cậu! Có thể không sao? Này là con dâu diện kiến bố mẹ chồng trong truyền thuyết sao??? Lớp trưởng luôn luôn điềm tĩnh giờ như ngồi trên đống lửa mắt ai oán nhìn kẻ kia.
“Cũng tại cậu hết! Sao không nói sớm!!!” Dứt lời còn vung tay đấm một cái.
“Được được được... là do tôi~” Đội trưởng đại nhân ngoan ngoãn nhận sai, ngay cả bị đánh cũng không thèm né, con đường thê nô này, một khi đã bước lên rồi đúng là không thể quay đầu lại mà.
Tôi thực nghiêm túc thích cậu. Cho nên, liền làm đủ mọi chuyện để chúng ta có thể ở bên nhau sau này... Tin tưởng ở tôi...

***
“Tôi... quên đồ... Có thể quay lại trường lấy không?”
“Không cần, mai tôi lấy giúp cậu”
“Tôi muốn đi uống chút nước...”
“Không phải mới uống sao?”
“...”
Đội trưởng nắm chặt tay người kia ôn nhu cười “Không cần lo lắng, ba mẹ tôi cũng không ăn thịt cậu”
Con trai đột nhiên mang người yêu về ra mắt, mà lại là con trai! Nếu tôi mà là ba mẹ cậu tôi cũng đến ngất xỉu!!! Còn nói không cần lo... Lớp trưởng ai oán nhíu mày. Nhưng sự thực chứng minh lo lắng của lớp trưởng đại nhân đã thừa. Phụ mẫu của đội trưởng không chỉ không ngất xỉu mà còn vô cùng bình tĩnh tiếp đón cậu.
Mẫu thân đại nhân dịu dàng nói “Thích nam nhân không có gì là không đúng, không ai có thể cấm cản hay chia rẽ các con. Các con phải biết rằng đến được với nhau là duyên số, cho dù sau này hai đứa có còn cùng nhau đi tới cuối con đường hay không cũng không sao. Chỉ cần lúc này, khi ở cạnh nhau, hai đứa thực tâm với nhau là được”
Yêu thương không phải thứ gì đó xa vời, chỉ đơn giản là khi trái tim rung động.
Hạnh phúc không phải thứ gì đó quá cao sang, chỉ đơn giản là khi có thể thực sự nở nụ cười.
Nhưng yêu thương hay hạnh phúc đều rất mong manh, đòi hỏi cả hai người phải cùng nhau giữ lấy, cùng nhau vun đắp.
Bàn tay đội trưởng đại nhân dưới gầm bàn mò tìm bàn tay người kia, siết chặt. Mẫu thân đại nhân xinh đẹp hài lòng vươn tay sờ sờ má lớp trưởng:
“Con dâu, tên con là?”
“Thưa bác, con... Con là Ân Hải...”
Lời này thốt ra như đã ngầm thừa nhận: Con là con dâu nhà này...
Mẫu thân đại nhân nháy mắt với đội trưởng đại nhân: Lừa được con dâu về rồi~ Con dâu cũng thật ngây thơ đi a ha ha ha ha ha ha~
Đội trưởng trưng ra bộ mặt táo bón: Không phải đang giả bộ là thiếu phụ dịu dàng sao? Đừng để lộ đuôi dễ thế chứ!
Mẫu thân che miệng giấu đi dư quanq nơi khóe mắt, khôi phục bộ dáng phụ huynh trầm ổn. Thật quá ngầu đi~ Người ta chính là nữ diễn viên hàng đầu quốc gia đó~
Lớp trưởng bị lừa bán đi còn không hiểu gì, ngơ ngác cắn môi hồi hộp.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét