Repost đã được sự đồng ý của tác giả
6.
Kịch bản cẩu huyết đến không thể cẩu huyết hơn, nam chính nam phụ đau đớn tranh giành nhau nữ chính. Cảnh hôm nay là cảnh nữ chính đứng giữa khó xử chịu đựng ánh mắt da diết của hai người kia.
Lá vàng rơi lả tả, gió nhẹ thổi bay tà áo trắng, ánh mắt đau đớn đong đầy yêu thương…
"Cắt!!!" Đạo diễn bạo phát gào "Hai người làm ơn đừng có nhìn đối phương da diết như vậy được không??? Nhìn nữ chính! Nhìn nữ chính cho tôi!!!"
Nữ chính mới phút trước e lệ mắt mọng nước giờ âm thầm giơ ngón giữa, trong lòng gào thét:
"Đạo diễn… con mẹ nó lão nương là hủ nữ!!!"
"Đạo diễn… con mẹ nó lão nương là hủ nữ!!!"
7.
Đàn anh đẹp trai kiêm gia sư giạy kèm ngồi đối diện, chăm chú giúp đàn em sửa bài.
“Ừm, bài lần này em làm rất tốt”
“Ừm, bài lần này em làm rất tốt”
Đàn em vui vẻ cười, cong cong đuôi mắt, như vậy thì kì thi sắp tới không lo lắng nữa rồi.
Đàn anh ngẩng mặt lên “Nhưng em đến bao giờ mới giải được hết bài toán này?”
Đàn anh ngẩng mặt lên “Nhưng em đến bao giờ mới giải được hết bài toán này?”
“Hả?” Học đệ hốt hoảng “Em đâu có bỏ lại câu nào không làm đâu?” Ngả người qua giật lấy bài kiểm tra, nhìn qua nhìn lại một hồi. Không có mà~ Rõ ràng đã làm hết? 100 điểm tròn mà?
Ngây ngốc ngước lên nhìn, đôi mắt to tròn khẽ chớp. Đàn anh bật cười, nắm lấy bàn tay kia áp lên ngực mình
“Bài toán này, đến bao giờ em mới tìm được đáp án đây?”
“Bài toán này, đến bao giờ em mới tìm được đáp án đây?”
8.
Tiểu nam sinh khả ái vừa vào cửa đã quăng cặp sách gào:
"Con mẹ nó tôi không quan tâm nữa!!! Hết giờ học rồi thầy còn gọi tôi làm gì? Cái gì mà hết hạn nộp bài dự thi? Sao lúc tôi ở trường thầy không nói để tôi làm luôn? Giờ về nhà, nhà cửa còn chưa dọn dẹp, cơm nước chưa kịp ăn, ngồi chưa ấm chỗ! Lát tôi còn phải đi làm thêm nữa, không cho tôi nghỉ ngơi sức đâu tôi làm? Dù sao bài dự thi này cũng chỉ mang lợi ích cho trường, tôi được gì hả? Không đi làm thêm tiền sinh hoạt tháng này của tôi lấy đâu? Thầy trả lương cho tôi sao???"
Thầy chủ nhiệm ngẩng đầu khẽ nâng gọng kính: "Tôi không trả lương cho cậu… Nhưng tôi nuôi cậu!"
Thiếu niên mái tóc ướt nước, quần áo xộc xệch đứng trong góc gào lớn
“Anh là đồ dối trá!!! Cái gì gọi là yêu thương ? Cái gì gọi là cả đời đều nguyện chung một chỗ ? Khi kết hôn anh đã hứa như thế nào chứ ? Tự nhiên ở đâu nhảy ra kẻ thứ ba ???
Người đàn ông đang ngồi bên bàn làm việc khó xử xoa xoa thái dương « Em nghe anh nói… »
“Anh là đồ dối trá!!! Cái gì gọi là yêu thương ? Cái gì gọi là cả đời đều nguyện chung một chỗ ? Khi kết hôn anh đã hứa như thế nào chứ ? Tự nhiên ở đâu nhảy ra kẻ thứ ba ???
Người đàn ông đang ngồi bên bàn làm việc khó xử xoa xoa thái dương « Em nghe anh nói… »
« Tôi không muốn nghe !!! Anh không cần giải thích. Tôi hiểu rồi, cái thứ gọi là tình yêu nam nam chính là cả đời cũng tin không được !!! Tôi sẽ quên, quên tất cả. Không quan tâm nữa !!! » Thiếu niên nước mắt cũng sắp trào ra liền dứt khoát ngồi thụp xuống, rụt người giấu đôi mắt đỏ hồng sau hai đầu gối.
Người đàn ông thở hắt ra một cái liền tiến đến ôm lấy người kia, thiếu niên vẫn còn giận dỗi cuộn người thành một đoàn, dứt khoát không ngẩng mặt lên.
« Vợ ơi… Anh xin lỗi mà… Nhưng người ta dù gì cũng đã xuất hiện… »
« Tôi không quan tâm !!! »
« Được được anh biết rồi… Anh lập tức đi viết chương mới, lập tức xóa sổ nữ phụ luôn được chưa ? »
« Vợ ơi… Anh xin lỗi mà… Nhưng người ta dù gì cũng đã xuất hiện… »
« Tôi không quan tâm !!! »
« Được được anh biết rồi… Anh lập tức đi viết chương mới, lập tức xóa sổ nữ phụ luôn được chưa ? »
Cái đồ ngốc này rõ ràng đang tắm, lại không biết nhận được điện thoại của ai thông báo rằng tiểu thuyết anh đang viết xuất hiện nữ phụ liền cứ như thế chạy ra ngoài nháo một hồi. Anh trước đây rảnh rỗi cũng viết một vài tiểu thuyết đam mỹ đăng trên mạng, không ngờ lại được nhiều người yêu thích. Cũng chính vì võng văn mà quen biết rồi lấy cậu, nhưng đứa trẻ này bao năm vẫn không chịu lớn. Chuyện nhỏ như thế mà làm như sắp ly hôn đến nơi.
Thiếu niên ngẩng đầu trừng mắt « Tốt nhất là cho nữ phụ chết luôn, chết ngay ngày mai cho em ! Không được ngược tiểu thụ của emmmmmmm »
Nữ phụ chết một cái là mạch truyện cũng lập tức đổi nhưng…
« Tuân lệnh vợ… » Để ý nhiều làm gì, vợ là lớn nhất !
Nữ phụ chết một cái là mạch truyện cũng lập tức đổi nhưng…
« Tuân lệnh vợ… » Để ý nhiều làm gì, vợ là lớn nhất !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét