Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Khi mẫu thân đại nhân là hủ nữ =))))) - Phần 1


Tác giả: HaiiYangg (Bạch Gia)
Beta: Tui
Đã được sự đồng ý của tác giả
P/S: Cái tên cũng là ta tự chế thêm, 0 cần để tâm đến nó đâu :3
Phần 1

“Mẹ, chị gái đầu phố cầm tay anh hai”
“Ừ, có lẽ hai đứa là bạn tốt”
“Mẹ, anh hàng xóm khoác vai anh hai”
“Ừ, có lẽ hai đứa nó muốn thể hiện tình yêu”
“Mẹ, chị gái đầu phố làm cơm hộp cho anh hai”
“Ừ, chị ấy là một cô gái tốt”
“Mẹ, anh hàng xóm mua sữa cho anh hai”
“Ừ, chắc chắn nó định ra tay với anh hai con rồi”
“Mẹ! Con không phải là gay!!!” Con trai đáng thương đang ngồi xem ti vi trong phòng khách cao giọng gào.
« Tao đẻ mày ra tao biết, tao bảo mày gay thì mày chính là gay !!! »

***
Em trai hàng xóm hoạt bát đáng yêu sáng sớm dậy muộn không kịp ăn uống gì đã phi như bay ra cửa, một tay ôm cặp sách, một tay vò mái tóc rối tung. Muộn học rồi lão thiên a~
“Nhóc!” Anh hàng xóm đẹp trai cách vách dịu dàng chắn đường, đặt vào tay cậu hộp sữa với túi bánh cậu thích ăn nhất “Lại chưa ăn sáng có đúng không? Bỏ bữa sáng sẽ không lớn được đâu”
Em hàng xóm cảm động đến lệ nóng doanh tròng, đại ca anh chính là siêu nhân cứu rỗi thế giới a~~~ Anh hàng xóm đẹp trai đi rồi cậu mới nhận ra có gì không ổn, quay người thấy mẹ và em gái đang hiên ngang đứng trước cửa.
Mẫu thân đại nhân tay chống hông, miệng mấp máy, đọc khẩu hình thì chính là “Lại nói mày không gay nữa đi con~”
Em trai hàng xóm lúc này kiềm không được nước mắt tuôn trào “Con chưa có gay a~”

***
Em trai hàng xóm phụng phịu nhăn mặt đá cửa vào nhà, chỉ là ngủ gật trong lớp mà bị cô chủ nhiệm đè đầu cưỡi cổ ở bắt lại lao động tới mãi muộn mới được về, đói chết đi a~~~ Nhìn trước, nhìn sau, nhìn trái, nhìn phải: không có ai. Quái lạ, bình thường giờ này em gái và mẫu thân đại nhân đã về rồi mà???
Lê lết vào trong bếp kiếm cái gì ăn thì thấy có một mẩu giấy nhắn hình thỏ con dán trên cửa tủ. ‘Con trai xinh đẹp đáng yêu dễ thương, ba mẹ cùng với tiểu muội con quyết định đi biển vài ngày để giải tỏa căng thẳng, mệt mỏi,… Mẹ đã nhờ vả gửi gắm con với anh hàng xóm tổng tài đẹp trai, ôn nhu, ngọc thụ lâm phong,… [lược bỏ một vạn từ] Mong rằng hai đứa sẽ có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. P/s: Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén~ Cố lên con trai~~~'
Khóe miệng giật giật “Mẹ… con phải nói bao nhiêu lần nữa là con không phải gay a~ Mặc dù anh hàng xóm quả thực…”
“Em nói gì cơ?” Anh hàng xóm tổng tài đẹp trai, ôn nhu, ngọc thụ lâm phong,… [lược bỏ một vạn từ] từ đằng sau lên tiếng, dọa em trai hàng xóm giật nảy mình. Mặt đỏ bừng, miệng lắp bắp như đang làm chuyện xấu.
“Anh… anh… anh… sao anh…” Hai tay vội nhét mẩu giấy vào túi quần.
“Tôi thấy muộn rồi mà em không về nên qua xem thử, bác gái nhờ tôi mấy ngày này chăm sóc em. Về rồi thì tốt, qua nhà tôi ăn cơm” Anh hàng xóm tiến thêm mấy bước nắm cổ tay người kia kéo đi.
Mẫu thân đại nhân~~~ Ngài có thể nào độc ác như vậy~ Ép buộc con dụ dỗ tình cảm của tổng tài đại nhân tốt bụng ngây thơ trong sáng~ Người ta là người tốt a~ Nói con giở trò xấu xa là muốn con bị trời đánh có phải không~~~ Em trai hàng xóm trong lòng âm thầm rơi lệ cảm thán cho số phận bi thảm của anh hàng xóm hay còn gọi là tổng tài đại nhân ngày kiếm bạc triệu.
Còn về vấn đề tổng tài hàng xóm có thực sự ngây thơ trong sáng không từ rồi sau sẽ rõ~

***
Phụ mẫu hai người cùng em gái kéo nhau đi hưởng thụ khoái hoạt để lại em trai hàng xóm đáng thương bơ vơ không nơi nương tựa… Được được, cũng không phải không nơi nương tựa, vẫn còn được anh hàng xóm ôn nhu dịu dàng chiếu cố, nhưng… Người ta là tổng tài ngày kiếm bạc triệu a~ Đâu có nhiều thời gian thừa thãi để chiếu cố cậu hoài được~
He hé cửa thư phòng vẫn đang sáng đèn, em trai hàng xóm ôm gối thò cổ vào.
“Anh~” Thanh âm mềm mại có chút ủy khuất “Không làm phiền anh chứ~”
Tổng tài đại nhân từ đống công văn chất cao như núi ngẩng đầu, ôn nhu cười “Không có, mau vào đây”
Chỉ chờ có vậy, bạn nhỏ kia vội vã ôm gối nhào vào lòng người kia, giống như rất lâu rất lâu về trước khi còn nhỏ cũng được ngồi trong lòng anh thế này. Còn bé, thích nhất là theo sau anh, níu chặt áo của anh, được anh che chở khỏi mọi nỗi sợ. Bây giờ dù đã lớn nhưng vẫn thích làm nũng với anh, hơn nữa…
“Vẫn sợ sao?” Trên đầu phát ra tiếng nói trầm thấp dịu dàng thoáng ý cười, em trai hàng xóm xấu hổ tới tai cũng đỏ hồng vùi mặt vào người anh. Đúng đó! Lão tử chính là sợ ma đó! Sao nào??? Trời không sợ đất không sợ, ngang bướng như vậy nhưng bạn nhỏ nhà chúng ta vẫn rất sợ ma a~
Bật cười kê lại gối cho người kia thoải mái nằm trong lòng mình, tổng tài đại nhân ôn nhu nhìn đôi tai đỏ hồng của người kia một lúc mới tiếp tục cúi xuống duyệt công văn.


***
Mẫu thân đại nhân đi du lịch về, nhìn con trai từ trên xuống dưới một lượt cau mày
“Sao vẫn còn nguyên đai nguyên kiện thế này??? Đã bảo tranh thủ củi khô lửa bốc, mày ăn ở kiểu gì mà lửa không bén nổi thế này???”
“Mẹ!!!” Em trai hàng xóm đáng thương gào lên “Đã nói con không phải gay! Mà cho dù con gay thì anh ấy cũng không gay!!!”
Mẫu thân đại nhân bĩu môi “Mày thì biết cái gì, đây!” Đặt vào tay con trai hộp cơm “Tổng tài đẹp trai nhà mày hôm nay tăng ca, giờ này chắc vẫn chưa ăn uống gì, mang cái này tới công ty cho nó đi! Người ta chiếu cố mày vậy mà…” Nói xong còn liếc mắt đầy xem thường nhìn thằng con lên án nó vong ơn phụ nghĩa.
Em hàng xóm đáng thương đang nằm xem ti vi lại bị dựng dậy, khóe môi giật giật đầy bất mãn “Ngay cả anh ấy tăng ca, hay chưa ăn tối mẹ cũng biết… Mẹ còn gì không biết nữa không???” Có khi ngay cả anh hàng xóm ngủ giờ nào, tắm giờ nào mẫu thân cũng biết chứ chẳng đùa…
Bắt taxi tới công ti người kia chỉ mất có 10 phút, ôm hộp cơm còn nóng hổi thơm ngon hí hửng chạy vào thang máy ấn nút tầng cao nhất, trong đầu dự tính sẵn phải ăn ké của tổng tài vài miếng mặc dù cái bụng vốn đã căng tròn. Đồ mẫu thân đại nhân làm là ngon nhất a~
Đẩy cửa phòng tổng tài mà không thèm gõ, hừ, lão tử từ trước tới giờ qua đây chơi chưa bao giờ gõ cửa!!! Nhưng hậu quả của việc đó là phải nhìn thấy thứ không nên nhìn, thư kí tóc nâu nóng bỏng đang dựa sát vào tổng tài, cúi đầu thì thầm nhìn rõ là than thiết. Không hiểu sao mới nhìn thấy đã ngứa mắt, em trai đáng thương cảm thấy mình như cún con bị vứt bỏ, bước vào tới cửa mà người ta còn không nhận ra sự tồn tại của mình.
Giận dỗi đập rầm hộp cơm xuống bàn, thành công làm cho hai người kia giật mình tách nhau ra. Thư kí xinh đẹp ngượng ngùng nhìn ông chủ, khi anh khẽ gật đầu thì nhanh chóng ra khỏi phòng. Được lắm! Còn nói tăng ca tới giờ này, ra là ở lại yêu đương vụng trộm! Đáng ghét! Tình yêu văn phòng gì gì đó quả thực chết tiệt!!! Không phát hiện ra bản thân giận dỗi vô cớ, hiên ngang trừng mắt nhìn anh chằm chằm.
“Muộn thế này sao em lại tới đây?” Tổng tài tựa tiếu phi tiếu bước tới gần.
“Mẹ nói mang cơm cho anh! Hừ, tăng ca cái khỉ gì chứ…” Nửa câu sau chỉ lầm bầm nhưng vẫn bị người kia nghe rõ mồn một. Tổng tài đại nhân không biết có gì vừa ý, đầu mày cuối mắt đều thoáng nét cười. “Chắc anh cũng đi ăn cùng người ta rồi nhỉ, vậy thôi, tôi về!”
Em trai hàng xóm vừa quay người đã bị kéo lại, ngã vào vòng tay ấm áp. Trên đầu truyền xuống tiếng cười “Anh chưa ăn, chờ chút ăn xong mình cùng về”
“Không thèm!”
“Ngoan, công ti chuẩn bị ra mắt sản phẩm mới nên hơi bận một chút” Này là đính chính lí do tăng ca “Có thời gian sẽ dẫn em đi xem phim được không?” Mái tóc mềm mềm được ai đó xoa nhẹ dỗ dành
“Hừ, tạm được…”

***
Em trai hàng xóm phụng phịu theo đuôi mẫu thân đại nhân vào siêu thị, miệng vừa hút nước ngọt vừa lầm bầm “Hừ, sau giờ học được nghỉ ngơi chút chút lại phải dẫn xác tới đây~”
Chỉ mải cúi gằm mặt nên không để ý va vào một người đi ngược chiều làm nước ngọt thấm đẫm áo người ta. Thiếu niên tóc đen hai tay xách túi lớn túi nhỏ khẽ nhíu mày.
“Xin… xin lỗi…” Em trai đáng thương bối rối cúi đầu.
“Không có gì” Người kia đang vội nên chỉ bỏ lại một câu rồi đi luôn.
Đẹp quá…
“Ô~ Trai đẹp~~~” Mẫu thân đại nhân cũng đánh hơi được giai đẹp liền bay tới, nhìn cho tới khi người ta khuất bóng rồi mới bày đặt nghiêm chỉnh, hai tay chống hông “Này, con trai! Mày bây giờ đã có tổng tài phong hoa tuyệt đại ở nhà rồi, tuyệt không được tơ tưởng tới người khác! Như thế là hồng hạnh xuất tường, phải cạo đầu, nhốt cũi thả trôi sông hiểu chưa!!!”
“Con… đã làm gì đâu… Hơn nữa… Dựa vào đâu mà nói con hồng hạnh xuất tường… á không phải… dựa vào đâu mà nói con thích con trai!!!”
“Con trai với con gái khác nhau sao? Không phải chỉ thích là được à? Một khi thích một người, sẽ không quan tâm người ta cao hay thấp, giàu hay nghèo, đẹp hay xấu. Cũng như vậy, nam hay nữ còn quan trọng sao ? Tình cảm của con người vô cùng phức tạp, kì diệu, nếu bỏ lỡ sẽ hối tiếc cả đời, cũng như vậy nếu sai lầm sẽ không phải chỉ nói một câu xin lỗi là xong”
Thích một người… Hình ảnh tổng tài đại nhân với nụ cười ôn như bỗng vụt qua… Không phải chứ…
“Mình thực sự thành gay rồi saooooooooooooooooo~”

***
“Mày học hành kiểu gì mà để mời phụ hyunh lên thế hả???” Mẫu thân đại nhân gào lên đến trong vòng bán kính 100m không nhà nào là không bị ảnh hưởng bởi tiếng hét kinh hồn kia. “Ra ngoài!!! Ra khỏi nhà cho tao!!!”
Em trai hàng xóm phụng phịu nước mắt lưng tròng lủi thủi ra khỏi nhà, trời còn đang mưa a~ Bộ muốn con chết cóng sao~ Quả đúng là độc nhất phụ nhân tâm!!! Oán hận trừng mắt, cắn môi, đổi lại mẫu thân đại nhân còn gào to hơn
“Mày có giỏi đi đâu thì đi!!! Đừng mong bước chân vào nhà một lần nữa!!!”
Quá đáng~~~ Hức, đúng là không có tình người! Em trai hàng xóm đáng thương dậm chân.
“Ngốc, Ướt hết bây giờ” Người đàn ông dưới tán ô không biết xuất hiện từ lúc nào vươn tay ôm trọn cậu vào lòng “Cẩn thận một chút”
Nghe giọng đã biết là ai, em trai hàng xóm không hề kiêng nể nhào vào lòng người ta một phen nước mắt, một phen nước mũi tùm lum “Anh~ Em bị đuổi khỏi nhà~~~” Nói xong còn níu chặt áo người ta không buông. Tổng tài đại nhân cơ thể hảo ấp áp a~
“Không sao, theo anh về nhà, ngày mai mẹ em hết giận là không sao rồi, ngoan, về nhà anh pha chút trà cho em” Tổng tài hàng xóm đúng là hảo tốt bụng a~
“Ân~” Khe khẽ gật đầu, bất giác cứ vậy dựa vào lồng ngực anh theo anh về nhà.
Trong nhà, một bóng người nhỏ xíu lấp ló ngoài của lon ton chạy ào lên sô pha.
“Mẹ, anh trai cùng anh hàng xóm về nhà rồi~”
“Đương nhiên phải thế! Ta đã tạo điều kiện tới thế hai đứa nó còn không biết nắm bắt thì không phải IQ đều đi lạc mất sao?” Mẫu thân đại nhân chống hông ngửa mặt cười gian.
“Bà có khẩn trương gả con trai đi quá không?” Phụ thân đại nhân bắt chéo chân ngồi đọc báo cũng ngẩng đầu góp vui.
“Ông không khẩn trương chắc???”
“Ờ thì… Có chút chút…”
“Tiểu Ngọc cũng khẩn trương nữa~” Em gái xinh xắn nghiêng đầu cất giọng non nớt.

***
Em trai hàng xóm trên giường lăn qua lăn lại, hôm qua bị mẫu thân đại nhân đuổi ra khỏi nhà cư nhiên vẫn có thể ngủ một giấc ngon đến vậy. Tất cả đều nhờ tổng tài đại nhân nhà bên cạnh, mang mình về nhà, lại còn làm gối ôm cho mình cả đêm, cơ thể lại hảo ấm áp, quả thật là vô cùng thoải mái đi.
“Em còn không mau dậy? Không định đi học sao?” Tổng tài hàng xóm tây trang phẳng phiu, đẹp trai sáng lạn, ôn nhu dịu dàng (lược bớt một vạn từ) dịu dàng cất tiếng.
“Em bị đình chỉ học rồi!” Chui vào trong chăn, cuộn tròn. Ngủ tiếp.
“…”
“Cô chủ nhiệm nói nếu phụ huynh không tới gặp thì em khỏi cần đi học luôn”
“…”
Tổng tài đại nhân bất đắc dĩ cười “Được rồi, để anh thay mặt phụ huynh tới gặp cô”
“Anh hôm nay không phải đi làm sao?” Em trai hàng xóm ló cái đầu bù xù khỏi đống chăn.
“Không, ngoan. Dậy ăn sáng rồi tới trường” Tổng tài hàng xóm ôn nhu xoa xoa mái tóc rối tung của người kia, một tay khẽ đẩy tập công văn trên tay vào sâu trong hộc bàn. Hôm nay nghỉ làm một buổi vậy… Em trai hàng xóm ngơ ngơ bước vào phòng tắm, gãi đầu khó hiểu. Không phải đi làm sáng sớm anh đã dậy làm gì? Còn mặc tây trang thắt cà vạt chỉnh tề nữa chứ… Khó hiểu…
Cô giáo chủ nhiệm phía đối diện xinh đẹp uyển chuyển đẩy gọng kính “Đây không phải lần đầu tiên trò Thiếu Duy Nghĩa mắc lỗi cho nên chúng tôi mới phải phiền tới gia đình, tên nhóc này không đi muộn thì quên đồ, không quên đồ thì không làm bài tập…”
Em trai hàng xóm bất mãn trừng mắt, không có a, người ta cũng không có tệ đến vậy!!! Tổng tài đại nhân chỉ khe khẽ mỉm cười.
“Lần này không chỉ như vậy, còn đánh người. Đánh cậu học sinh đó phải khâu ba mũi!!!”
“Không phải lỗi của em!” Duy Nghĩa phụng phịu lên tiếng.
“Đánh bạn là không tốt” Tổng tài đại nhân vẫn tiếp tục khe khẽ mỉm cười.
“Nghe thấy gì chưa? Đánh bạn học là sai!”
"Nhưng cậu ta quấy rối em!!!"
Lần này tổng tài đại nhân vẫn cười, rõ ràng vẫn khe khẽ mỉm cười dịu dàng mà tỏa ra sát khí nghi ngút
"Nói lại, cậu ta làm gì em?"
"Cậu ta sờ mông em!!!"
Nhiệt độ bỗng giảm xuống âm, tổng tài đại nhân gật đầu: "Đánh rất đúng!"
Cô giáo chủ nhiệm: "…"


4 nhận xét:

  1. Cuối cùng gia cũng nhìn thấy em nó bên nhà cô =))))))))))))))

    *ôm ôm* Yêu cô lắm lắm <3

    Trả lờiXóa
  2. Cuối cùng thì cũng có thể theo dõi mấy bài viết mà k cần phải lội timeline mệt nghỉ bên Nam nhân với nam nhân...nữa rồi *mừng phát khóc* *ôm ôm*
    Mình có điều muốn hỏi là blogspot có chế độ follow hay thông báo qua gmail gì đó mỗi khi có bài đăng mới như bên wordpress k chủ nhà? Để tiện theo dõi ấy, vì mình k biết gì về cái này cả.
    Cuối cùng là cảm ơn bạn chủ nhà, vì...tất cả ^^ Mình lượn đây

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có chế độ theo dõi bài đăng qua email nhé, ô góc trên cùng bên tay phải :)

      Xóa