Phiên ngoại 2: 2 năm sau (hạ)
Đối chọi gay gắt của James với Voldermort quả
thực có thể dùng một từ ấu trĩ để hình dung. Khác với Chúa tể hắc ám nhà
Slytherin, James là một Gryffindor điển hình, không thích cái gì là biểu hiện
ngay ra ngoài. Nhưng gần đây bị vợ dạy dỗ nhiều, hôm nay lại tới làm khách nhà
Harry, sự không thích chuyển thành âm thầm đập phá.
Có lẽ tính cách của Gryffindor quá quang minh chính đại, chút tiểu xảo của James đơn giản ngây thơ đến mức Voldermort thời ở cô nhi viện còn không thèm dùng. Nể mặt Harry, Voldermort đương nhiên không làm khó dễ gì James, chẳng qua chỉ ngẫu nhiên chỉ cây dâu mắng cây hòe nói vài câu.
Không muốn đứng giữa hai “cha vợ - con rể”
đang tràn ngập mùi thuốc súng, Lily kéo Harry vào bếp. So với đợi gia tinh,
Lily thích tự tay nấu cơm cho người thân hơn. Đã làm giúp việc cho nhà Dursley
nhiều năm, Harry vừa lúc có thể giúp một tay. Hai người cho đám gia tinh nghỉ
ngơi, cũng không dùng phép thuật, Lily thích dùng công cụ của Muggle hơn, hai
người bắt tay vào nấu cơm trưa.
Harry thái bắp cải, chịu tra tấn 7 năm với
môn Độc dược của Snape, cậu cho dù thái rau dưa thì cũng như đang xử lý nguyên
liệu chế ma dược vậy, làm Lily vừa buồn cười vừa xót xa trong lòng. Bà biết tại
sao Snape nhiều năm như vậy ngoài mặt thì không ưa Harry nhưng lại luôn âm thầm
bảo vệ con bà —— Sau khi sống lại, biết mọi chuyện, Lily không trách Snape,
cũng không thương hại ổng (bà biết cái này Snape không cần), bà chỉ cảm kích những
gì Snape đã làm, cũng hy vọng về sau có thể dùng danh nghĩa bạn bè đối xử tốt với
ổng hơn.
Mà việc này, James cũng chấp nhận cho Lily
làm.
Hai năm trước, đột nhiên được hồi sinh, Lily
và James đều có cảm giác vui sướng cùng mờ mịt. Bọn họ không biết đã xảy ra
chuyện gì nhưng vẫn hạnh phúc vì có thể quay lại sống cùng con trai, bù đắp
tình thân đến trễ mười mấy năm cho thằng bé. Nhưng ngay sau khi cả nhà đoàn tụ
không bao lâu, Harry liền dội cho bọn họ một quả bom.
Con trai của bọn họ —— Harry, nó nói nó đã
tìm được người nó muốn ở bên cả đời!
Làm cha mẹ khi nghe tin này đương nhiên sẽ thấy
vui vẻ nhưng chưa đợi bọn họ mở miệng, con trai của họ đã nói tiếp ——- người kia
là nam, trọng yếu nhất, kẻ đó vậy mà lại chính là Voldermort! Là tên Chúa tể hắc
ám!! Là cái kẻ đã giết bọn họ, còn có ý đồ muốn giết Harry!!!
James đương trường muốn bổ nhào lên người
Harry, muốn dùng ma pháp kiểm tra xem con mình có phải trúng Lời nguyền Độc
đoán rồi hay không. Mà đối mặt với ánh mắt nghiêm túc của Harry, Lily cản chồng
mình lại. Tâm tình của bà thập phần phức tạp, khiếp sợ đến nỗi dùng ngũ lôi
oanh đỉnh để diễn tả cũng không hề khoa trương. Nhưng có lẽ xuất phát từ thiên
tính của người mẹ, bà biết Harry không phải đang bị khống chế.
Những lời kia của Harry đều là thật lòng.
Khi đó, cuộc sống chung nhà của Harry với
Lily và James vẫn chưa hoàn toàn tự nhiên nhưng cậu cảm thấy không thể gạt cha
mẹ chuyện này, cho nên vẫn nói thẳng ra. Được ánh mắt dịu dàng của Lily cổ vũ,
Harry kể lại đơn giản những gì mình và Voldermort đã cùng trải qua.
Ngày đó, Harry ngồi nói chuyện với cha mẹ cả
một buổi chiều, cậu biểu đạt mình cực kì nghiêm túc với chuyện này, còn kể ra
những thay đổi của Voldermort. Giữa chừng James đã nhảy dựng lên nhiều lần, hô
to “Voldermort nhất định là đang có âm mưu gì đó!”…vv… Harry không phát sinh
tranh chấp quá gay gắt gì với cha mẹ, chỉ bình tĩnh, nghiêm túc giải thích mỗi
hành vi của Voldermort một cách thích hợp.
Cậu không có nói tốt cho Voldermort, cũng
không thiên vị hắn, chỉ thẳng thắn nói ra cái nhìn của mình, lý do tại sao
Voldermort làm như vậy. Có nhiều chỗ đúng là hắn không tốt, James sẽ dùng ánh mắt
“Ta biết mà!” để nhìn Harry, còn ý đồ dùng ngôn từ thuyết phục nhưng Harry lắc
đầu.
“Con biết Voldermort là một Slytherin, hắn
tâm tư thâm sâu, giỏi nhất là âm mưu và châm ngòi ly gián. Hắn thèm khát sức mạnh,
thèm khát quyền lực, thèm khát sinh mệnh vĩnh hằng. Con cũng biết Voldermort đã
làm rất nhiều chuyện thương thiên hại lý, thậm chí còn từng giết cha mẹ…”
“Khuyết điểm của Voldermort nhiều không đếm
xuể nhưng hắn cũng vào lúc con mơ hồ nhất, bị người bài xích nhất, cho con ấm
áp lớn nhất. Con vừa nói với cha mẹ rằng con cảm thấy may mắn khi được trải qua
những chuyện kì quái đó, có lẽ hai người sẽ cảm thấy khó tin hay giả dối… Chính
là… Thứ cho con nói thẳng, nếu như không có chuyện đó, con căn bản không thể có
cơ hội được gặp lại cha mẹ như bây giờ.”
“James, Lily… Cha, mẹ, thực xin lỗi, xin hãy
tha thứ cho sự tùy hứng của con…. Nhưng cũng xin hai người hãy ủng hộ quyết định
của con.”
Hai chữ “tương lai” đã từng là thứ khiến cậu
nghĩ đến là bàng hoàng bất an.
Nhưng vào ngày hôm đó, ở trong căn nhà tương
lai của bọn họ, Harry cảm giác được sự ấm áp, an tâm. Loại an tâm này không phải
đến từ việc nhìn thấy tương lai mà là từ trước đó, hạt mầm Voldermort gieo
trong lòng cậu, rốt cuộc đơm hoa kết quả.
Phần an tâm khẳng định đối với tương lai kia
đến từ chính Voldermort.
Buổi chiều nói chuyện ấy cuối cùng tan rã
trong không vui. Vào lúc Harry trở về trường, trắng đêm không ngủ thì James
cũng giống như con ruồi tán loạn đi tới đi lui trong phòng ngủ, miệng không ngừng
lẩm bẩm bảo bối nhà mình nhất định đã bị tên khốn nào đó lừa.
Lily cũng lo âu nhưng bà lý trí hơn James. Xuất
phát từ sự bảo vệ đối với Harry, bà quyết định đi tìm Voldermort nói chuyện.
Thời điểm sau khi trở lại từ trò chơi, Harry
và Voldermort đã tìm cụ Dumberdore nói chuyện, cụ thể nói cái gì Lily cũng
không rõ, chỉ biết sau đó hình như bọn họ đã đạt được thỏa thuận nào đó, Tử Thần
Thực Tử và Hội Phượng Hoàng lập tức đều án binh bất động.
Harry tiếp tục về Hogwarts học, còn
Voldermort bắt đầu thu thập cục diện rối rắm còn lưu lại. Hội Phượng Hoàng và Tử
Thần Thực Tử chia nhau mỗi bên chiếm một nửa Bộ pháp thuật, một lần nữa khôi phục
thế lực cân bằng. Giữa đôi bên thi thoảng vẫn nổ mùi thuốc súng nhưng Lily nhìn
ra được Voldermort và Dumberdore đều không có ý muốn khơi mào chiến tranh lần nữa.
Ít nhất hiện tại là như vậy.
Lily không thể đoán được tâm tư của Chúa tể hắc
ám —— Cho dù vị này rất có khả năng sắp thành người nhà của bà.
Dọc theo đường đi Lily không hề bị người của
Voldermort ngăn trở, bà rất thuận lợi đến được văn phòng của hắn. Vị đại Boss,
đối thủ một mất một còn ngày xưa của Hội Phượng Hoàng, so với lần trước gặp đã
thay đổi rất nhiều. Mái tóc đen, đôi mắt màu rượu vang, dáng người cao ngất… Những
điểm ngoại hình này không phải thay đổi lớn nhất.
Sát khí quanh thân Voldermort đã giảm đi rất
nhiều.
Đây mới là điểm biến hóa lớn nhất của hắn.
Lily lấy lại bình tĩnh.
Nói một chút cũng không căng thẳng là giả, nhưng
vì hạnh phúc tương lai của Harry, Lily nhất định phải gặp hắn một lần. Trước
kia bà vì bảo vệ Harry mà đến cái chết còn không sợ nên tất nhiên đây không phải
nói chơi.
Voldermort biết lý do Lily tới.
Harry trước đó đã kể sơ lại việc cậu đã kể
chuyện cho cha mẹ biết. Tuy rằng lúc ấy Harry nói hắn không cần lo lắng, tự cậu
có thể giải quyết được nhưng Voldermort vẫn nhạy bén từ cái nhíu mày và vẻ mặt
không thoải mái của cậu nhận ra sự tình không có dễ dàng như thế.
Vốn cho dù Lily không đến tìm hắn thì hắn
cũng tính tìm một ngày đi chào hỏi cha mẹ Harry một chút, nói chuyện với họ.
Bản thân Voldermort đối với cha mẹ không có
tình cảm gì, thậm chí có thể nói là hơi chán ghét. Nhưng hắn biết cha mẹ đối với
bạn đời tương lai của mình quan trọng đến thế nào nên hắn cũng sẽ tôn trọng bọn
họ.
Hắn gọi gia tinh mang lên cho Lily một tách
cà phê.
Lily nhấp một ngụm, hai người bắt đầu nói
chuyện.
Nội dung cả cuộc nói chuyện Lily không nhớ hết,
Voldermort không khua môi múa mép gì, cũng không phát huy sở trường mê hoặc
nhân tâm của hắn. Nhưng Lily phát hiện, khi một kẻ luôn tính kế người khác đột
nhiên lại dùng ngữ khí chân thành tự thuật lại đoạn tình cảm này, người khác sẽ
phải cảm khái, đồng thời lại không tự chủ được tin lời hắn.
Hơn nữa, làm một người phụ nữ, một người mẹ,
Lily tin rằng mình sẽ không nhìn lầm. Khi Voldermort nói tới Harry, có lẽ chính
bản thân hắn cũng không chú ý tới, ánh mắt hắn nháy mắt sẽ trở nên nhu hòa.
… …
…
Đột nhiên rơi vào hồi ức, động tác của Lily
cũng vô thức ngừng lại. Đến khi Harry thái xong cà rốt, bắp cải, nghi hoặc gọi hai
lần, bà mới sực tỉnh. Lily nhìn Harry mỉm cười, đổ chỗ rau củ đã thái xong vào
nồi.
Đậy nắp nồi, Lily hơi nghiêng đầu, nhìn con
trai đã sắp cao hơn mình nửa cái đầu. Bà không được tham dự vào thời thơ ấu của
thằng bé, kí ức quá khứ của bà chỉ dừng lại vào lúc Harry còn đang nằm nôi, bỗng
một ngày, thằng bé lại dùng bộ dáng trưởng thành đứng trước mặt bà.
Nhưng bất luận thế nào, Lily và James đều yêu
Harry vô điều kiện, từ hiện tại, tới tương lai, cho đến giây phút cuối cùng của
sinh mệnh thứ 2 này.
*****
Chờ Harry và Lily quay lại phòng ăn, Voldermort
đã trở lại biểu tình thản nhiên, còn James nhìn cái là biết đang khó chịu.
Haizzz… Không cần phải nói, cuộc chiến cha vợ
- con rể lần này lại là Voldermort chiếm thế thượng phong.
Hai người quyết đấu có thắng có thua nhưng
tóm lại vẫn là James chịu thiệt một chút.
Ước chừng bởi vì thắng lợi hôm nay làm tâm
tình Voldermort rất tốt, hắn hoàn toàn không so đo chuyện James ở trên bàn cơm
cứ liên tục hỏi chuyện Harry để lôi kéo lực chú ý của cậu.
Vị baba cuồng con trai – James – thực đau
lòng. Ông nhìn Voldermort bày ra bộ dáng “rộng lượng”, cảm thấy chính mình đã
nhìn thấu lòng dạ của cái tên Chúa tể hắc ám kia rồi ——— Dù sao ông đây và Harry
vẫn còn rất nhiều thời gian ở riêng, bố thí một ít cho ngươi, ông đây mới không
thèm để ý.
James u oán nghiến răng, nhìn thoáng qua
Lily, hy vọng vợ yêu làm chủ cho mình. Phải biết, trong 4 người đang ngồi đây,
địa vị của Lily chắc chắn là số 1!
Lily thầm buồn cười nhưng mặc kệ chồng.
Bà nhiệt tình dặn Harry phải ăn cái này cái
kia —— cho dù từ khi sống lại tới nay, mỗi lần ăn cơm chung đều dặn dò Harry như
vậy, bà vẫn như cũ làm không biết mệt. Về phần James với Voldermort xảy ra chiến
tranh vì Harry, bà hoàn toàn không lo lắng gì.
James hiện giờ tuy vẫn thể hiện không ưa Voldermort
nhưng bọn họ ngầm hiểu được, trong lòng James kì thực đã chấp nhận sự tồn tại của
hắn rồi. Bằng không cũng không thể bình tĩnh ngồi cùng bàn ăn với kẻ đã từng giết
mình như vậy.
Ăn uống xong, Voldermort tìm một cái cớ rời
đi trước.
Hắn biết Harry sẽ muốn tâm sự với cha mẹ, có
vài đề tài sẽ không hợp để một Slytherin như hắn ngồi cùng, cho dù bọn họ đã tiếp
nhận hắn đi chăng nữa.
Chẳng qua lần này 3 người cũng không nói chuyện
gì quan trọng, chỉ xoay quanh việc Harry chuẩn bị tới Hogwarts làm trợ giảng
môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Sau khi trò chơi chấm dứt, mọi chuyện đều
khôi phục trật tự, Harry quay lại trường tiếp tục chương trình học. Trong 2 năm
này, môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám do chú Sirius đảm nhiệm.
Hiện tại Harry đã tốt nghiệp. Lần này cậu
không còn muốn trở thành Thần sáng nữa mà quyết định ở lại Hogwarts dạy học.
Xét tuổi tác của cậu, cụ Dumberdore tạm thời cho cậu làm trợ giảng của chú Sirius.
Về điểm này, Voldermort cười nhạt. Lấy kinh
nghiệm và năng lực thực chiến của cậu, trực tiếp đảm nhiệm vị trí giáo sư luôn
cũng không thành vấn đề.
Harry ngược lại không có ý kiến gì.
Chẳng qua, cậu có hơi căng thẳng với việc bản
thân sắp trở thành đồng nghiệp với Snape.
Cho dù vào 2 năm học cuối, Snape đã gần như
coi cậu là không khí. Nhờ có Lily, ổng không còn đặc biệt nhắm vào Harry nữa. Ừ
thì ngẫu nhiên cũng sẽ châm chọc khiêu khích vài câu nhưng so với quá khứ thì chỉ
như cọng lông so với con bò thôi. (Cậu cảm thấy ý nghĩ này mà để Snape biết được
thì ổng nhất định sẽ ghim cậu rất lâu.)
Chính là….
2 năm trước, khi Snape biết Harry sẽ ở cùng với
hung thủ từng sát hại Lily, biểu cảm đó đến giờ vẫn còn khắc rõ trong đầu Harry.
—————oOo———————-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét