Tiểu kịch trường (tổng hợp)
Nàng công chúa và 7 chú Trường Sinh Linh Giá
Tác giả tám nhảm: Tự dưng bổ não nghĩ tới, nếu
7 Trường Sinh Linh Giá biến thành 7 chú lùn thì sao ta?
Tóm tắt nội dung: Nhan sắc của công chúa Harry khiến hoàng hậu ghen tị. Hoàng hậu lệnh cho thợ săn giết công chúa nhưng thợ săn không đành lòng, liền để công chúa lại trong rừng rậm cho tự sinh tự diệt. Công chúa Harry vô cùng cảm kích thợ săn, sau khi tạm biệt hắn liền quay lưng đi sâu vào rừng, cứ đi, cứ đi, đi tới một căn nhà kì lạ.
<<<
Tay nắm cửa căn nhà này là một con rắn nhưng
công chúa Harry ngoài ý muốn phát hiện mình có thể nói chuyện với nó. Vì thế
sau một phen tấu hài cùng nhau, con rắn lười biếng liền cho công chúa vào nhà.
Harry vừa đi vào đã bị bụi xộc vào mặt làm sặc
ho nửa ngày.
Vì thế, tuy thân làm công chúa nhưng kiếp trước
đã có kinh nghiệm làm việc nhà cho dì dượng (?), Harry cầm chổi cùng khăn lau,
bắt đầu quét tước.
Vài giờ sau, quét dọn sạch sẽ phòng ốc, chính
mình lại mệt gần chết, Harry nấu một nồi thịt hầm khoai tây, ăn một ít, sau đó
lên phòng ngủ trên tầng 2, muốn đánh một giấc. Cậu thực sự quá mệt mỏi, mí mắt
rất nhanh díp lại.
Dụng cụ dưới lầu mỗi loại đều có 7 bộ nhưng
trong phòng ngủ lại chỉ có 1 cái giường, Harry tuy nghi hoặc nhưng vẫn nằm xuống.
*****
Không biết qua bao lâu, trong lúc mơ mơ hồ hồ,
Harry cảm giác có người đang nhìn mình chằm chằm. Cậu vội vàng mở mắt, mê mang
nhìn chung quanh.
Lọt vào tầm mắt là 7 chàng trai có dung mạo
tương tự nhau, đều là tóc đen, chỉ có độ tuổi là khác nhau, mà vị nhìn qua có vẻ
nhỏ tuổi nhất thì còn có đôi mắt khác 6 vị còn lại, không phải màu đen mà là đỏ
tươi.
“Mi là ai?” Một vị hỏi.
“Ta là Harry,” Harry nói, “Còn các ngươi là
ai?”
“Harry?” 7 người đều lập tức nghĩ tới người
được xưng tụng là ‘Người đẹp nhất thế gian’, tầm mắt bọn họ dừng lại ở phục sức
trên người Harry một lát, lại soi mặt cậu một lát, giống như để xác nhận,
“Chúng ta là 7 chú lùn.”
“Chú lùn?!” Harry nhìn mấy người mà đến vị nhỏ
nhất cũng còn cao hơn mình, nhịn không được ở trong lòng phun tào 7749 lần.
Ha, mấy tên này mà là chú lùn thì hóa ra mình
là người tí hon à???!!!
“Đúng vậy, nhưng mi cũng có thể gọi bọn ta là
‘Trường Sinh Linh Giá’,” Chàng trai đeo mề đay trên cổ nói.
“Ta không phải là Trường Sinh Linh Giá,”
Chàng trai không đeo trang sức gì nói, “Đừng có gộp ta lại với các ngươi.”
Hắn vừa nói xong, 6 người còn lại không hẹn
mà gặp cùng “Xì” một tiếng.
Harry nhìn 7 người bọn họ, có chút mê mang.
Bọn họ chẳng lẽ không phải là anh em sao?
Sao nghe họ nói chuyện với nhau lại chỉ thấy
sát khí ngùn ngụt thể nhỉ?
=========================================
Tóm tắt phần trước: Công chúa Harry vừa tỉnh dậy phát hiện
có 7 nam nhân diện mạo tương tự nhau đứng trước mặt, mà quan hệ giữa bọn họ
nhìn qua lại có vẻ không tốt, khiến Harry không hiểu ra sao.
<<<
Đến buổi tối, Harry cuối cùng cũng biết vì sao trong gian
phòng ngủ lại chỉ có 1 cái giường.
Cậu cạn lời nhìn 6 trong số 7 người sau khi chúc mình ngủ
ngon thì lần lượt thả mình vào mấy đồ vật kì quái rồi biến mất tăm. Những đồ vật
đó lần lượt là một cái cốc vàng, một cái nhẫn, một quyển nhật kí, một cái mề
đay, một cái vương miện... cùng một con rắn to bự.
Con rắn kia còn đon đả chào cậu.
[A, xin chào Harry, ta là
Nagini]
[Xin chào…]
Harry trả lời cứng ngắc.
Cậu nghi hoặc nhìn nam nhân duy nhất còn lại trong phòng,
hỏi: “Bọn họ ngủ ở trong đó?”
“Đúng vậy,” Nam nhân duy nhất không đeo bất kì trang sức
gì bĩu môi, “Bọn họ là Trường Sinh Linh Giá, ta thì không phải, không cần nhảy
vào đồ vật nghỉ ngơi.”
“Cho nên nói… Cái giường kia là của anh?”
“Đương nhiên,” Nam nhân gật gật đầu, “Hiện tại cũng là của
cậu.”
Hắn nói xong câu đó, nhẫn, cốc vàng, nhật kí, mề đay,
vương miện chung quanh đều rung lên, va cạch cạch vào mặt bàn. Con rắn thậm chí
còn xì xì, dùng ánh mắt uy hiếp nhìn nam nhân bên cạnh Harry.
[Tom, hắn bảo ta kêu ngươi
coi chừng cái miệng!]
[Ai thèm quan tâm hắn!]
Nam nhân nhún vai, hoàn toàn không thèm để ý.
Tiếp đó, hắn làm tư thế “Mời” nhìn Harry, “Công chúa thân
mến, mời đi ngủ.”
Harry: “…”
Không! Cậu đột nhiên tuyệt không muốn nằm lên trên đó nữa.
=================================================
Tóm tắt phần trước: Bởi vì chủ hồn muốn chiếm lấy thời
gian ngủ của công chúa Harry, 6 vị còn lại đều nảy sinh kháng nghị. Vì thế buổi
đêm bất ổn bắt đầu ——
<<<<<
Cho dù kháng nghị, cuối cùng công chúa Harry vẫn bị đối
phương nửa uy hiếp, nửa dụ dỗ, nằm lên giường. Nam nhân duy nhất không đeo
trang sức từ sau lưng ôm chặt lấy cậu, làm cậu khó thở.
Mà buổi tối này đã định trước là một đêm khó ngủ của
Harry.
Đầu tiên là chiếc nhẫn vàng, đột nhiên giống như bị ai
ném, từ trên bàn lăn đến bên tay Harry, rồi lại như bị ai khống chế, tự động
đeo lên ngón tay cậu —— Ha, còn đeo hẳn lên ngón áp út.
Tiếp đến là mề đay và vương miện, một cái không biết từ
khi nào đã quàng lên cổ Harry, cái khác đội lên đầu.
Tiếp đó, cốc vàng không biết từ lúc nào đã chui vào ngực
công chúa, còn quyển nhật kí thậm chí còn mở ra, giống như cánh chim bay tới,
đáp thẳng lên mặt Harry, thiếu chút nữa làm cậu ngạt chết!
Khủng bố nhất là con cự xà, cả đêm dùng cái đuôi lạnh lẽo
quấn lấy tay cậu, không thể rút ra, khiến Harry không thể không dùng một tư thế
cứng ngắc ngủ suốt buổi tối.
A không, căn bản không thể tính là ngủ, Harry căm giận
nghĩ, cậu căn bản không thể ngủ nổi một phút nào!!!
Sáng hôm sau, khi cậu mở đôi mắt gấu trúc, eo mỏi lưng
đau đứng dậy tính làm bữa sáng cho đám người kia, nam nhân vẫn luôn ôm eo cậu
cũng tỉnh lại. Hắn nhìn đám đồ loạn thất bát tao trên người cậu, đen mặt, không
chút lưu tình tóm từng cái ném đi, còn đạp cho vài nhát.
Cuối cùng, hắn còn dùng ánh mắt khó chịu nhìn Harry, tựa
hồ bất mãn vì cậu không chịu đẩy mấy thứ kia ra.
Harry: *nằm không cũng trúng đạn* … …
Cậu đã trêu chọc ai chứ??? QAQ
======================================
Tóm tắt phần trước: Tuy công chúa Harry bị nam nhân duy
nhất không đeo trang sức lôi lên giường nhưng cả tối cậu đều bị những đồ vật
khác vây quanh, trải qua một đêm bất ổn. Mà hiện tại, các vị đã rời giường, bắt
đầu một ngày mới.
<<<
Sau vài ngày quan sát, công chúa Harry phát hiện 7 người
này không phải một khối đoàn kết mà kéo bè kéo cánh chia làm 4 nhóm.
Nam nhân duy nhất không đeo trang sức bị 6 người còn lại
cô lập. Trong 6 người, vị luôn cầm theo quyển nhật kí cùng vị có một con rắn lớn
đi theo là một nhóm, vị đeo mề đay và vị đeo nhẫn là một nhóm, 2 người còn lại
là một nhóm.
2 vị này lại không luôn mang theo chỗ ngủ bên người như
những vị khác, một vị có viền cổ áo như một cái vương miện bị gãy, một vị thì cổ
áo là đường tròn.
Ngoài ra, Harry còn phát hiện, bởi vì cốc vàng không được
mang theo chủ nhân nên vị đeo mề đay thường xuyên chạy tới đổ chất lỏng gì đó
vào trong cốc. Sau đó, khi vị chủ nhân cốc vàng phát hiện ra, bọn họ sẽ đánh
nhau to, mà người cùng nhóm biết chuyện cũng sẽ lập tức gia nhập trận chiến.
Mỗi lần, vị không đeo trang sức đều thờ ơ lạnh nhạt, còn
vị cầm nhật kí và vị có con rắn sẽ nhân cơ hội chạy tới trêu Harry.
Tiếp đến, chiến hỏa sẽ càng ngày càng to, cuối cùng biến
thành 7 người 1 rắn lao vào hỗn chiến. Harry sẽ thừa dịp này trộm trốn vào một
góc, cạn lời nhìn bọn họ hủy hoại căn phòng hết lần này đến lần khác.
Đánh nhau xong, 7 người 1 rắn sẽ tức giận chật vật nhặt lại
đồ của mình rồi về phòng, bỏ lại Harry trong phòng khách tan hoang.
Harry: Các người có bản lĩnh phá nhà phá cửa thì cũng phải
có bản lĩnh đi dọn lại cho ta chứ!!! QAQ
===========================================
Tóm tắt phần trước: 7 Voldermort mỗi ngày đánh nhau, phá
nhà phá cửa, hành vi ấu trĩ khiến Harry rất đau đầu.
<<<
Hôm nay, 7 người 1 xà kia lại đánh nhau. Harry đau đầu tự
thề rằng từ nay sẽ không bao giờ giúp bọn họ dọn nhà nữa, một mình trộm chuồn
ra khỏi nhà.
Vừa ra khỏi nhà, tiếng đánh nhau ồn ào bên trong liền bị
chặn lại, không khí chung quanh cũng thật trong lành, cây cối tươi xanh lập tức
khiến tâm tình Harry tốt lên. Đúng lúc này, cậu thấy một bà lão tập tễnh đi tới.
“Bé trai… Mua một quả táo đi.” Giọng của bà lão lại rất
trẻ, giống như thiếu nữ, khiến Harry nổi da gà. Cậu chà chà cánh tay nói, “Xin
lỗi bà, chỗ bọn con không cần táo.”
“Táo này ngọt lắm, không tin thì con nếm thử xem.” Bà lão
lại như không quan tâm, lấy từ trong giỏ ra một quả táo một nửa xanh, một nửa đỏ,
dụ dỗ: “Để lão cắn bên xanh, con cắn bên đỏ, như vậy con không cần sợ lão đang
hại con…”
Harry: “…” Ta vốn không cảm thấy bà đến hại ta nhưng lời
bà vừa nói sao lại như chưa đánh đã tự khai?
Harry không nhịn được cảnh giác nhưng lại không chịu được
bà lão nài nỉ, vẫn cầm lấy quả táo đã bị cắn một miếng kia. Haizzz… Nói thật, cậu
tuyệt không muốn ăn cùng một quả táo với bà lão kì lạ này nhưng là một đứa trẻ
hiền lành, nhìn ánh mắt mong đợi của bà cậu lại không từ chối nổi.
Ngay vào lúc cậu định cắn một miếng, quả táo lại đột
nhiên phát nổ, đồng thời một cánh tay vươn tới kéo cậu về phía sau, Harry lảo đảo
ngã vào lòng người nọ, còn chất lỏng từ quả táo bị nổ tung văng hết lên mặt bà
lão.
Bà lão: …
Bà lão: “Cứu mạng!!! Quả táo có độc!!! Mắt ta!!! A a a a
!!! Mắt ta!!! Mắt ta mù rồi!!!”
Harry: …
Vì thế, công chúa Harry an toàn thoát khỏi ác ý của hoàng
hậu.
…
Chỉ là… Cái vị vừa ôm Harry, hình như sau đó bị 6 vị còn
lại tẩn cho một trận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét