Thứ Ba, 29 tháng 7, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 73

Chương 73: Đi gặp bố

Nghĩ thì nghĩ như vậy chứ có cho Chương Nhiên thêm một cái gan cậu ta cũng không dám làm gì Phú Quý, trừ khi muốn quay lại trạng thái độc thân.

Chuyện đó thì đương nhiên là không thể rồi.

Chuyện Chương Nhiên đưa Phú Quý tới chơi với bảo bảo cứ như vậy quyết định xong.

Cúp điện thoại, Tưởng Thầm vui vẻ báo tin cho bảo bảo, bé con cũng ê a vui vẻ nói thứ ngôn ngữ chỉ mình nó hiểu.

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 72

Chương 72: Bảo bảo bị ốm

Chuyện cha Tưởng gọi hẹn gặp mặt, sau khi ăn cơm tối, Tưởng Thầm mới kể cho Phong Dương.

Phong Dương lúc đó đang ôm con, bảo mẫu mang bình sữa tới, anh nhận lấy, cho bảo bảo bú sữa, bé con miệng chảy dãi, hai bàn tay bé xíu ôm chặt bình sữa. Nhóc con này khá háu ăn, cái cổ trắng nõn nghển lên, bú rất nghiêm túc.

Về tình hình cha mẹ Tưởng Thầm, Phong Dương cũng biết tương đối, biết cha mẹ cậu sau khi li dị đều đã có gia đình riêng, hiện tại cũng đều có con riêng, sự tồn tại của Tưởng Thầm đối với bọn họ đã sớm không thể coi là người nhà.

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 71

Chương 71: Công khai

Đến giờ đi ăn cơm, Kiều Tư Mạc đứng dậy thanh toán tiền nước, sau đó bốn người ôm bảo bảo rời đi, di chuyển sang nhà hàng lớn bên cạnh.

Bảo bảo vẫn nằm trong lòng Tưởng Thầm, Phong Dương thì xách theo túi đồ của con.

Vào nhà hàng thì bảo bảo tỉnh, ê a loạn lên, Phong Dương gọi phục vụ xin nước nóng, pha nửa bình sữa đưa đến, hai bàn tay bé nhỏ liền ôm lấy, ngậm núm vú cao su, mút hết tốc lực, tất nhiên bàn tay bé xíu kia còn chưa giữ nổi bình sữa, vẫn cần Tưởng Thầm đỡ cho.

Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 70

Chương 70: Ra ngoài

Dưới lòng bàn tay là nhịp tim nhảy lên mạnh mẽ, Tưởng Thầm cảm giác khóe mắt cay cay.

Phong Dương nghiêng người, hôn lên khóe mắt cậu.

Gần 2 tháng trôi qua, vết mổ trên bụng Tưởng Thầm cơ bản đã lành, để lại một vết sẹo vắt ngang bụng dưới, nhìn có vẻ hơi dữ tợn, Phong Dương vén vạt áo Tưởng Thầm, nhìn vết sẹo kia, tay nhẹ nhàng xoa lên, động tác nhẹ như thể sợ cậu đau.

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 69

Chương 69: Cục cưng

Sinh mổ nhưng không phải gây mê toàn phần cho nên dù không thấy đau nhưng khi dao mổ rạch lên bụng, Tưởng Thầm vẫn cảm nhận được rõ ràng. Loại cảm giác đó thật khó tả, cảm thấy chính mình như con chuột bạch bị đưa lên bàn thí nghiệm, vừa cô độc, vừa tịch mịch khó chịu, chỉ là vừa nhớ tới còn có Phong Dương đang đợi bên ngoài, cảm giác cô độc này liền tiêu bớt.

Thứ Hai, 31 tháng 3, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 68

Chương 68: Đẻ non

Ngoài phòng ngủ có một ban công, trên ban công đặt một cái ghế nằm rất to, lúc này trên trời lốm đốm sao, Phong Dương cùng Tưởng Thầm dựa lưng vào ghế.

Trên ghế trải thảm lông cừu mềm mại, Phong Dương mang ra thêm một cái chăn đắp cho hai người, ôm lấy Tưởng Thầm, để cậu gối đầu lên vai mình.

Tưởng Thầm nhẹ giọng, “Em hơi buồn ngủ, lát nữa đến giờ anh phải đánh thức em đấy.”

Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 67

Chương 67: Ăn tết

Ngày đông tựa hồ trôi qua nhanh hơn 3 mùa còn lại một chút.

Tưởng Thầm đã thất nghiệp nhiều ngày, mỗi ngày đều không có chuyện gì để làm, chỉ ở nhà an tâm dưỡng thai, thời gian ban ngày dùng mắt thường cũng có thể thấy đã ngắn hơn nhiều, ăn trưa, ngủ một giấc, qua một hồi đã thấy trời nhá nhem tối.

Gần tới cuối năm, muốn để trống thời gian nghỉ tết đoan ngọ nên Phong Dương phải dồn việc lại, hai ngày nay đều bận rộn đi làm.

Ở nhà, Tưởng Thầm dành phần lớn thời gian ở cùng mợ, trong lúc nhàn rỗi đã theo mợ học đan áo, công việc khá đơn giản, chỉ cần tỉ mỉ chút là học được, mợ đã làm cho bé con rất nhiều quần áo, dày có, mỏng có.

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2025

Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ - chương 66

 

Chương 66: Cầu hôn

“Cấm cậu động đến cậu ấy!” Hạng Lâm Thiên nhìn bạn mình, ánh mắt sắc lẹm, rõ ràng có ý cảnh cáo.

Người bạn kia đầu tiên là sững sờ, sau đó là hiếu kì trước phản ứng kì lạ của Hạng Lâm Thiên, gã quan sát một phen, rồi như nghĩ đến cái gì, cười xòa, “Được, được, tôi không động.”

Thật không ngờ tới, Hạng Lâm Thiên phong lưu đào hoa, nổi tiếng vạn hoa tùng trung quá, phiến diệp bất triêm thân, hôm nay lại bị một bụi hoa kéo lại rồi.